Thuốc màu còn sót lại dưới đất nhanh chóng khô lại vừa cứng vừa lạnh trên lông thảm mềm mại, lồi lên giống như vết sẹo xấu xí rực rỡ.
Mạc Dịch thở hổn hển, bàn tay lạnh lẽo đỡ bức tường bên cạnh, chậm rãi bò dậy.
Lúc này, thuốc màu dính trên người anh cũng đã khô hoàn toàn, theo động tác của anh, chúng vỡ ra thành những khối cứng rơi rào rào xuống thảm.
Mạc Dịch cong lưng phủi thuốc màu đã khô trên người, những mảnh vụn đầy màu sắc trên quần áo anh rơi đầy đất, sau đó anh đi về phía cánh cửa cuối hành lang... Cánh cửa đã hoàn toàn bị thuốc màu đông cứng bây giờ gần như rất khó nhận ra. Thuốc màu đã khô như các bướu thịt mập mạp chèn qua kẹt cửa sảnh phụ, lấp đầy toàn bộ cuối hành lang, chồng chất lên bóng tối dày đặc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT