Chẳng mấy chốc đã tới bốn giờ hai mươi chiều, Mạc Dịch và Văn Thần đã thay bộ lễ phục từng mặc lần trước, ở trong phòng chờ hầu gái tới gõ cửa dẫn tới đại sảnh tổ chức buổi dạ tiệc.
Mạc Dịch vươn tay sửa lại nơ trên cổ, cảm nhận được thiệp mời nằm gọn trong túi áo lễ phục phát ra tiếng ma sát sột soạt đặc trưng của chất giấy theo động tác của anh. Trong túi áo bên phải là chiếc nhẫn nặng trĩu kia, nó hơi níu vải dệt của áo xuống, mang lại cảm giác tồn tại khó lòng ngó lơ được. Anh từ từ thở hắt ra một hơi, đôi mắt đen nặng nề nhìn về phía bức tranh cạnh cửa.
Trong khung tranh đen kịt, cô gái tái nhợt trần trụi lẳng lặng nằm ngửa trên nền vải vẽ, lớp vải nhung đỏ dưới thân cô ta nhăn dúm dó, hai mắt nhắm chặt, không thể nhìn ra còn sống hay đã chết. Nếu đến đủ gần là có thể nhìn ra trên cần cổ mảnh khảnh của cô ta có một sợi tơ đỏ mảnh mai vắt ngang, giấu sâu trong bóng đổ của da thịt, gần như khó có thể nhìn ra.
Bức tranh này lại thay đổi nữa rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT