Mạc Dịch ngẩn người, đếm kỹ số người chơi trong đại sảnh một lần nữa... Đúng là không thiếu người nào.
Sao lại thế...?
Anh thu hồi tầm mắt, nhíu chặt mày, tiếng các người chơi bàn tán xôn xao giống như gió thoảng bên tai. Trong đầu anh nhanh chóng tổ chức lại khả năng đại khái... Nếu như quy tắc người chết sẽ bù màu cho tranh sơn dầu không thay đổi, vậy chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó mới khiến cho màu đen trên tranh sơn dầu được bù khuyết... Là người chơi ư? Nhưng nếu như có người chơi chết, vậy... thứ bù vào trong đám người bây giờ là gì đây?
Mạc Dịch nhớ lại thứ chất lỏng ngọt ngấy trào ra từ đầu quản gia bị mình đập nát ngày hôm qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT