Văn Thần sững sờ nhìn chằm chằm Mạc Dịch, con ngươi xám khói hiện vẻ mông lung tối tăm dưới ánh đèn ảm đạm, khóe môi mỏng khẽ mím lại, lửa giận và cảm giác thất bại bị ra sức kìm nén trong đáy mắt đã lắng xuống từ lúc nào, như bầu trời tan mây sau cơn mưa bão, hoặc là bãi biển cát mịn với những đường vân nhàn nhạt sau khi thủy triều rút.

Cậu kìm lại khóe môi đang cong lên, ý cười nhàn nhạt chợt lướt qua, trầm giọng nói:

“... Được.”

Mạc Dịch mơ hồ nhìn thấy có một làn sương nhẹ nhanh chóng tụ lại trong bóng tối, cảm giác mềm mại lướt qua bờ môi anh, trong đó dường như bọc một thứ cứng rắn chạm vào hàm răng qua cánh môi hơi mở ra của anh, phát ra tiếng “cộc” nhẹ, mùi dâu tây ngọt ngào lan tràn qua chóp mũi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play