Ánh mắt Mạc Dịch dừng trên chiếc đàn piano được kết thành từ sương mù, bề mặt mài xám trắng từ từ chuyển động hỗn loạn dưới ánh đèn pin, nó nhỏ hơn đồ thật một cỡ, nhìn trông khá nhỏ nhắn tinh tế, anh thử vươn tay ra vuốt lên nắp đàn, bề mặt dưới ngón tay trơn bóng mà cứng rắn, có sự dẻo dai lành lạnh.

Anh mở nắp đàn piano lên, ngón tay gõ vài nốt nhạc đơn giản trên những phím đàn hình thành từ màu xám đậm sì sì và màu xám trắng nhàn nhạt, âm thanh vang lên trong căn phòng tối tăm và trống trải.

Âm thanh rất chuẩn.

Nhưng âm sắc hơi khác so với đàn piano thông thường, chất lượng âm thanh của nó trong trẻo rõ ràng hơn, như tiếng va chạm và tiếng gõ do nước suối phá lớp băng dày mang đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play