Hành lang trước mắt vừa dài vừa tăm tối, đằng trước bị bao phủ bởi một mảnh bóng đêm đen thẳm, cứ như dẫn thẳng về phía vực sâu không rõ, làm lòng người nặng nề. Không khí trong hành lang lạnh lẽo mà ẩm ướt, tựa như muốn xuyên thấu lớp quần áo hơi mỏng trên người, ngấm vào làn da, lan tràn theo mạch máu.
Trong không khí tràn ngập một mùi hương kỳ dị.
Mùi hương ngọt ngấy mà lạnh băng hòa cùng với mùi thảm cũ và bụi bặm trong hành lang, quấy thành một loại cảm giác xưa cũ lặng ngắt, ảm đạm.
Dáng người gầy yếu của quản gia không nhanh không chậm đi ở phía trước, ánh đèn vàng nhạt trên tường quấn lấy cơ thể ông ta, sáng lên rồi ảm đạm xuống theo bước chân ông ta đi về phía trước, xẹt qua bên người ông ta như đèn kéo quân… Quản gia bước vững vàng mà không chút tiếng động, cứ như đang bước về phía trước với khoảng cách được giữ vững mãi mãi không đổi với hai người Mạc Dịch, khiến người ta chợt sinh ra ảo giác… tựa như ông ta là thứ gì đó không thể chạm tới, cũng có thể chỉ là một cái bóng, vĩnh viễn không thể thấy được trong hành lang kéo dài vô tận này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT