Trong phòng im phăng phắc, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía quản gia đứng ở cửa. Bầu không khí âm u, lạnh lẽo nặng nề và căng thẳng, hệt như một loại keo dính khiến người ta khó thở. Không ai mở miệng nói gì, xung quanh yên tĩnh như thể nghe được tiếng gió thổi qua lại trong phòng.

Ánh sáng trên hành lang ngoài phòng mờ mịt, đường nét khuôn mặt quản gia có phần không rõ lắm, chỉ thấy được một đôi mắt đen như mực nằm trên khuôn mặt trắng hếu nhợt nhạt nhìn chăm chú vào người chơi trong phòng, không chút biểu cảm, khiến người ta không khỏi run lên vì sợ hãi.

Mạc Dịch còn nhớ lần trước lúc mình nhìn thấy ông ta trong phòng này, thậm chí anh còn chưa kịp lột tấm vải trắng được phủ lên bức tranh sơn dầu thì quản gia đã dứt khoát mời anh ra khỏi phòng. Còn lần này, tất cả người chơi đều tụ tập bên trong phòng, thậm chí còn nỗ lực phá hoại bức tranh... Hiện tại anh vô cùng hiếu kỳ, không biết lúc quản qua nhìn thấy tình hình trước mắt thì ông ta sẽ có phản ứng gì.

Chỉ thấy ánh mắt quản gia chậm rãi nhìn một vòng xung quanh căn phòng, đôi mắt sâu thẳm mà đen kịt như hai cái lỗ đen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play