Mạc Dịch siết chặt ngón tay, kéo vải trắng xuống, bụi mịn lập tức bay đầy căn phòng âm u, lạnh lẽo như tầng hầm, bay múa tán loạn trong ánh sáng phát ra từ chiếc đèn pin nơi tay.

Anh lùi về phía sau nửa bước tránh đi, sau đó nhìn bên dưới tấm vải trắng.

Chỉ thấy một bức tranh sơn dầu cao khoảng nửa người được lồng kính bằng khung gỗ đen dày nặng, treo ngay ngắn giữa tường.

Trong tranh vẽ một cô nàng quý tộc đoan trang, nhìn bức tranh này trông có vẻ đã khá cổ xưa, cho dù đã trùm vải trắng cũng không thể ngăn cản sự xâm nhập của bụi bặm. Màu vẽ đã khô nẻ, khiến cho cả bức tranh có vẻ mờ và tối... Nhưng cho dù như thế, vẫn có thể loáng thoáng nhìn ra vẻ đẹp của người trong tranh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play