Trong Thái Bạch lâu, khi Đường Ninh và Vệ Cảnh lên kế hoạch dỗ dành sau bảy ngày nữa thì ở đầu bên kia, Tần Thiên Thiên đã chạy qua mấy con phố gần đó nhưng vẫn không tìm thấy tung tích Vệ Cảnh, thấy trời càng ngày càng tối nàng ta không thể làm gì được, cuối cùng chỉ có thể mất hồn mất vía trở về phủ Tướng quân.
Ai ngờ Tần Thiên Thiên đã chạy cả nửa buổi trời, trên người đầy mồ hôi bẩn thỉu, thậm chí khuôn mặt còn đỏ bừng vì cái nắng như thiêu đốt bên ngoài đang mất hồn mất vía đi qua vườn thì lại đột nhiên nghe thấy tiếng cười nói rộn ràng của cô nương gia rất quen thuộc.
Vừa nghe thấy tiếng này, Tần Thiên Thiên đã đi về phía đó gần như trong vô thức.
Chẳng mấy chốc, nàng ta đã xuyên qua những kẽ hở hoa cẩm tú cầu màu xanh tím nhìn thấy Đường Ninh ở dưới bóng cây đa lớn nhất trong vườn, đang vui vẻ đá cầu cùng hai tiểu nha hoàn thân cận của mình. Nàng đá cầu, còn hai tiểu nha đầu búi song nha kế thì ở bên cạnh vỗ tay đếm số lần.
Có thể là do thời tiết nóng bức, hoặc cũng có thể là do nàng đá cầu đã lâu nên lúc này khóe miệng Đường Ninh luôn nở nụ cười tươi, hai má vốn trắng nõn như sữa, cũng hồng hào hơn, trông còn xinh đẹp hơn cả thoa son phấn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT