Vào mùa hè ở Kinh Thành cái nóng vẫn còn khá rõ. Đi ngoài đường người ta hoàn toàn không cảm nhận thấy gió thổi qua người. Dưới cái nắng như thiêu như đốt, người đi đường ai cũng thở hổn hển như bò, mồ hôi nhễ nhại như mưa. Ngay cả Xuân Miên và Xuân Đàn đang đi hai bên nàng cũng có một ít mồ hôi ở thái dương và trên cánh mũi.

Trong hoàn cảnh như vậy mà Hạ Lan Nhược lại mặc y phục màu trắng, trên tóc chỉ có dải băng trắng, đôi mắt phượng dài hẹp tối như mực, sâu như giếng thẳm, không thể nhìn thấy đáy, sống mũi cao thẳng, bờ môi mỏng, khóe môi nhếch lên thành một nụ cười như có như không. Một tay ôm vò rượu, ngang hông cắm một cây sáo ngọc loại tốt, trên người không hề có mồ hôi, từ đầu đến chân đều không có. Cả người giống như một khối ngọc bích hoàn mỹ được chạm khắc tinh xảo, hoàn toàn lạc nhịp với phố xá ồn ào, người đi đường vội vã và ánh mặt trời thiêu đốt trên đầu.

Mãi cho đến khi có hai nam tử xấu xí đầu hoãng mắt chuột miệng vượn má khỉ đi ngang qua hắn, cảnh tượng như tranh vẽ bằng mực này cuối cùng mới bị phá vỡ.

Đường Ninh bước từng bước nhỏ tới phía trước, nhìn nam tử đằng trước trông có vẻ đang sốt ruột đi làm chuyện gì đó, hắn ta bước đi rất nhanh, vừa không chú ý đã có một cái hầu bao màu xanh lam tuột xuống từ bên hông hắn ta, nam tử áo xám cách đó không xa đột nhiên lộ vẻ kinh ngạc vui mừng không thôi, vội vàng chạy tới nhặt hầu bao trên mặt đất lên, mở hầu bao ra theo bản năng, lập tức có hai thỏi vàng lớn rơi ra ngoài.

Vừa nhìn thấy màu vàng chói lọi, nam tử liền trợn tròn mắt, vội vàng làm bộ cất cái hầu bao đi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play