Hạ Lan Nhược tiến vào tiểu viện sâu bên trong hẻm kia đã được một lúc rồi. Gió xuân nhẹ nhàng khẽ thổi lướt qua người Xuân Miên vẫn đứng mãi góc rẽ, nhưng lại khiến nàng ấy cảm thấy còn lạnh lẽo hơn cả gió thổi trong cơn giá lạnh tháng ba.

Nàng ấy đứng một lát, lúc này mới chuyển dời tầm mắt từ cửa lớn của tiểu viện ở phía trước mà từ đầu tới cuối không hề có bất cứ động tĩnh nào, sang đống hạt dẻ rang đường vương vãi đầy đất.

Đây là do phu nhân chỉ đích danh kêu nàng ấy ra ngoài mua, nàng nói rằng mình thích ăn!

Nhưng thật ra, nào phải phu nhân thích ăn chứ? Rõ ràng phu nhân biết nàng ấy thèm mấy món đồ ăn vặt bày bán ven đường này nên cố ý tạo điều kiện cho nàng ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play