Mục Vân Ế cúi người, một tay ôm Ngụy Thư, tay kia kéo chân cô, để cô kẹp lên eo anh.

Cô kêu lên: “Mục Vân Ế, cẩn thận vết thương!”

Anh cười nói: “Không sao đâu.”

Người đàn ông ngồi xuống sô pha ôm cô, vuốt ve lưng cô, nhẹ giọng thì thầm: “Vết thương này không có gì đáng ngại đâu, chỉ cần em không bị thương là được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play