Khi mặt trời chiếu xuống, những dòng chữ trên mặt đất nhanh chóng bốc hơi.
Ngụy Thư thấy đôi con ngươi đen như mực của Mục Vân Ế, không khỏi cười rộ lên.
Người đàn ông thở phào nhẹ nhõm: “Tuy rằng hiện tại không nhìn thấy em, nhưng biết em đến rồi, anh cũng cảm thấy an tâm.”
Cô đang định giẫm trên mặt đất tạo hình trái tim, lại nghe Mục Vân Ế thì thào: “Nếu không, chiếu thư anh viết tốn công vô ích rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT