Cao Quân Thận híp mắt nhìn về phía Cao Vân Trạm, hiển nhiên có chút khó hiểu về kết quá trích máu nghiệm thân.

Hắn rất tin tưởng nhi tử của mình, nếu Cao Quân Trạm đã nói Lục Hoài Khởi là Đại hoàng tử, hẳn là có chứng cớ xác thực nhưng sao kết quả lại như vậy?

Minh Hoài đế vuốt râu, có chút đắc ý khẽ cong môi “Cao huynh, Lục Hoài Khởi thực sự là bị ngu đệ sủng ái đến kiêu căng vô pháp vô thiên, sao thể nói lời khó nghe như thế trước mặt mọi người.

Cao huynh, ngươi yên tâm, chờ các ngươi hồi Bắc Tề, ta nhất định sẽ hảo hảo giáo huấn Lục Hoài Khởi” còn hiện tại hắn chê cười các ngươi thế nào, trẫm đều không để ý tới

Cao Quân Thận cũng miễn cưỡng cười nói “Lập Chi hiền đệ nói quá lời.

Trích máu nghiệm thân đã có kết quả, Lục Hoài Khởi của quý quốc đúng là không phải Đại hoàng tử của trẫm.

Là thái tử của trẫm đã lỗ mãng, không điều tra rõ ràng đã hành động như thế, kính xin Lập Chi hiền đệ đừng so đo”

Minh Hoài đế cười đầy dối trá “người trẻ tuổi làm việc lỗ mãng chút cũng không tính là gì, có điều Cao huynh, ngươi cũng nên hảo hảo chỉ bảo Thái tử Vân Trạm thêm ah.

Đêm nay hắn nói Lục Hoài Khởi là Đại hoàng tử Bắc Tề, kết quả lại không như thế, trẫm làm tiền bối cũng không để trong lòng nhưng hắn mới gặp A Lê mấy lần đã không phải A Lê không cưới, trẫm thật lo lắng hắn chưa suy nghĩ đã nói vậy, đợi sau này hắn phát hiện A Lê thật ra cũng không phải mẫu người hắn thích, vậy thì gay go rồi.

Cao huynh, hai chúng ta kết thân cũng chính là hai nước kết thân.

Nếu A Lê đã không muốn, chuyện hài tử chúng ta kết thân, coi như xong đi”

Tây Lương bọn họ không cần có Nam Đàn vẫn có thể sống tốt.

Lần này hắn phải nói cho rõ ràng, mới có thể khiến Bắc Tề sau này không nhớ tới Đại hoàng nữ của hắn nữa.

Cao Quân Thận không đáp lời Minh Hoài đế mà đưa mắt dò xét Cao Vân Trạm

Cao Vân Trạm híp mắt, cắn môi nói “Tây Lương quốc bệ hạ, kết quả trích máu nghiệm thân cho thấy phỏng đoán của vãn bối đối với Lục Hoài Khởi là sai lầm nhưng vãn bối có thể khẳng định Lục Hoài Khởi là thái giám giả cũng dám lấy toàn bộ danh dự của hoàng thất Bắc Tề ra đảm bảo”

Đúng là một kế không thành lại có kế khác.

Trầm Thanh Lê cắn môi nghĩ nghĩ, đi ra từ phía sau Lục Hoài Khởi “Cao thái tử, Lục Hoài Khởi rốt cuộc có phải là thái giám giả hay không, ta rõ ràng nhất.

Ta là Tây Lương Đại hoàng nữ, nếu hắn thật là thái giám giả, ta so với ngươi càng hi vọng hắn thân bại danh liệt.

Tiếc là ngươi lầm rồi”

Nàng tiến lên trước một bước, anh dũng bảo hộ Lục Hoài Khởi ở phía sau, giống như muốn giúp hắn chống đỡ một mảnh trời

Lục Hoài Khởi nhìn tiểu cô nương chỉ cao tới ngực hắn.

Hắn đã nói rồi mà, hắn không có nhìn lầm người, tiểu cô nương này là người tri ân biết hồi báo.

Giống như lúc này, nàng còn chưa bảo vệ được bản thân nhưng hắn vừa có nguy hiểm, nàng liền xông ra.

Hắn rất tự hào về nàng, tuy nhiên…hắn là kẻ theo chủ nghĩa đại nam nhân, núp sau một tiểu cô nương để nàng che mưa chắn gió cho hắn, thực sự không phải là tác phong của hắn.

Lục Hoài Khởi đưa tay kéo tay áo của Trầm Thanh Lê, lại đặt nàng ở phía sau hắn,cho hắn có thể bảo vệ nàng.

“Cao thái tử, tuy thảo dân cũng muốn trực tiếp cởi sạch quần áo để nghiệm thân nhưng dù sao nơi này là Tây Lương, không phải Bắc Tề.

Ở Tây Lương chúng ta, vừa rồi Cao thái tử muốn thảo dân và Bắc Tề đế trích máu nghiệm thân, thảo dân đã nghe theo.

Bây giờ lại muốn thảo dân nghiệm thân xem có phải là thái giám thật hay không, nếu thảo dân dễ dàng phối hợp với ngươi, có vẻ Tây Lương quốc chúng ta hạ thấp mình quá mức, là nô tài cho người Bắc Tề các ngươi”

Lời này của Lục Hoài Khởi như muốn nói với Minh Hoài đế, thậm chí là toàn bộ người Tây Lương quốc, nếu hôm nay Bắc Tề yêu cầu cái gì, bọn họ cũng đều phối hợp, truyền ra ngoài, người khác nhất định cho rằng người Tây Lương quốc dễ bị bắt nạt, ở trong cương thổ của Tây Lương còn bị người Bắc Tề dắt mũi dẫn đi

“Hay là như vậy đi…”Lục Hoài Khởi cười lạnh, khí thế cuồng ngạo “Cao thái tử, ngươi có thể lấy ra vật gì chứng minh thành ý của ngươi không.

Nếu nghiệm thân xong, chứng minh thảo dân là thái giám hàng thật gia thật, vậy Cao thái tử ngươi học chó sủa kêu bò trước mặt thảo dân đi”

Bắt một thái tu cao cao tại thượng học chó sủa là nhục nhã không thể tưởng.

Ánh mắt Cao thái tử lóe lên vẻ thị huyết

“Lục Hoài Khởi, ngược thực sự hồ nháo.

Lại dám bảo Cao thái tử học chó sủa, đây là thế nào hả?” Minh Hoài đế giả vờ tức giận mắng Lục Hoài Khởi nhưng khóe miệng nhịn không được vểnh cao đã bán đứng tâm tình sung sướng của hắn

“Cao huynh, ngu đệ thật đáng chết, để Lục Hoài Khởi kiêu căng vô pháp vô thiên như thế, có điều…”hiện tại Lục Hoài Khởi cho hắn và cả Tây Lương quốc mặt mũi, chuyện đắc tội người ta cũng đều do Lục Hoài Khởi làm, không liên quan tới hắn.

Hắn chỉ là vui sướng khi người gặp họa

“Nếu vừa rồi Cao thái tử dám lấy danh dự của toàn bộ hoàng thất Bắc Tề ra thế, chứng tỏ Cao thái tử vô cùng chắc chắn Lục Hoài Khởi là thái giám giả.

Đã là như thế, Cao thái tử đâu cần để ý tới việc Lục Hoài Khởi đưa ra yêu cầu học chó sủa”

Vì chứng minh hắn công bình, khách quan, Minh Hoài đế để Tây Hán Đô đốc Lưu Trực luôn có mâu thuẫn với Lục Hoài Khởi đứng ra nghiệm thân, cũng nói với Tứ đại thủ phụ “các vị ái khanh cũng đối xử bình đẳng, nếu chứng minh Hoài Khởi không phải là thái giám giả, vậy các ngươi cũng học Cao thái tử học chó sủa đi”

Minh Hoài đế vừa nói vậy, Lưu Trực và các vị Thủ phụ bắt đầu lo lắng.

Có lẽ Lục Hoài Khởi không phải là thái giám giả, nếu không sao dám tự tin ước định với Cao thái tử như thế.

Mà nếu hắn thực sự là thái giám, vậy chẳng phải bọn họ cũng phải học chó sủa như Cao thái tử? Cao thái tử là người ngoài, ở đây có học chó sủa thì sau này trở về Bắc Tề vẫn là thái tử cao cao tại thượng, người phía dưới không ai dám bàn tán về hắn.

Nhưng bọn họ lại khác, nếu lỡ như Lục Hoài Khởi thực sự là thái giám.

Trời ạ, bọn họ tốt xấu gì cũng là Tây Hán Đô đốc và là đại quan nhất phẩm, sau này bọn họ sao có thể tồn tại ở Tây Lương được nữa?.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đại Hành Quyết
2. Đẻ Thuê Cho Anh
3. Tổng Tài “Ngang Hơn Cua”
4. Chia Tay Đi, Em Muốn Về Nhà Làm Ruộng
=====================================

Cao Vân Trạm cảm thấy trời đất quay cuồng, ngay cả nền gạch dưới chân cũng không ngừng sụp đổ.

Hắn không biết tiện nhân độc ác Trầm Thanh Lê hạ độc gì với hắn nhưng hắn có thể đoán được loại độc này rất khó giải.

Nữ nhân ác độc Trầm Thanh Lê kia sẽ dùng việc này để uy hiếp hắn, bắt hắn phải thả nhũ mẫu của nàng ra…

Trầm Thanh Lê ti tiện, Lục Hoài Khởi vô sỉ.

Hai người đúng là trời sinh một đôi, khó trách ở chung với nhau không bao lâu đã khiến củi khô lửa bốc

Cao Vân Trạm lại nhìn về phía Trầm Thanh Lê và Lục Hoài Khởi, ánh mắt như muốn bốc lửa.

Hắn dùng sức cắn môi, cho đến khi trong miệng tràn đầy mùi máu tươi, hắn mới tức giận phun ra một tiếng “được” hắn cũng không tin lão thiên lại giúp đỡ Lục Hoài Khởi.

Trong lòng không cam tâm cùng oán hận và vô số cảm xúc phức tạp khác, khiến Cao Vân Trạm cao cao tại thượng bị Lục Hoài Khởi làm cho không xuống đài được ở trước mặt mọi người, chỉ có thể nhận lời Lục Hoài Khởi

Trầm Thanh Lê khẩn trương đến tay đổ mồ hôi.

Lục Hoài Khởi thực sự quá mức tùy ý.

Một khi tiết khố của hắn bị kéo xuống, hắn có thứ kia hay không, ai nấy đều biết.

Hắn là thái giám thật hay không, nàng hiểu rõ nhất,cũng chính vì thế nàng mới lo lắng, trái tim như muốn vọt ra ngoài

Minh Hoài đế thấy Cao Vân Trạm nhận lời liền đưa mắt nhìn đám người Lưu Trực.

Mấy người này đưa mắt nhìn nhau, Tứ đại thủ phụ tỏ vẻ tin tưởng Lục Hoài Khởi, Lưu Trực do dự một hồi cũng lựa chọn “tin tưởng” Lục Hoài Khởi

Nháy mắt thế cục trong điện trở nên khẩn trương

Cao Vân Trạm ánh mắt đỏ hồng “Lãnh Phong, các ngươi cùng người Tây Lương quốc đi giúp đỡ Lục Hoài Khởi, xem hắn rốt cuộc có phải là nam nhân hay không”

Lãnh Phong nhận lời đi theo

Lục Hoài Khởi phẩy tay áo, khí thế lẫm liệt “Lưu đô đốc, làm phiền ngươi một chuyến,cùng với Lãnh Phong thị vệ giúp thảo dân nghiệm thân đi”

Lưu Trực đang ước được như vậy, lập tức không bỏ qua cơ hội

Lục Hoài Khởi xoay người định đi, Trầm Than Lê khẩn trương kéo tay hắn.

Lục Hoài Khởi hơi dừng chân một chút rồi cũng rời đi, trước khi hắn đi, nàng còn nghe hắn nhỏ giọng bên tai “đừng lo lắng”

Trầm Thanh Lê lo lắng, hai tay nắm thành quyền.

Không biết Lục Hoài Khởi làm sao qua được ải này

Vì để làm dịu bầu không khí xấu hổ trong điện, Minh Hoài đế sai người triệu ca cơ lên hiến vũ giúp vui, không khí trong điện cũng trở nên náo nhiệt hơn nhưng dù thế nào thì trong lòng mọi người cũng chỉ để ý tới việc kia

“Ngươi không thể đi vào!” Ngoài điện đột nhiên vang lên tiếng ồn ào, ngay lập tức, một người tóc tai bù xù xông vào trong điện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play