Cảm giác bàn tay của Lục Hoài Khởi đang bao lấy bàn tay nàng, Trầm Thanh Lê lại lạnh mặt nói tiếp “phu quân ta tuy không phải là quân tử quang minh lỗi lạc nhưng hắn dám nói dám làm, coi như là người đàng hoàng.
Chuyện quật roi lên thi thể thiếu đạo đức như vậy, Bắc Tề đế ngươi dám làm, hắn lại xấu hổ không dám làm cùng ngươi”
Một vãn bối lại dám nói chuyện không khách khí với Bắc Tề đế như vậy,ánh mắt của Cao Quân Thận liền lạnh thêm mấy phận.
Hắn chỉ là muốn thăm dò Lục Hoài Khởi lại bị Trầm Thanh Lê nói như hắn ngay cả súc sinh cũng không bằng.
Nhất thời toàn thân tỏa sát khí, Lục Hoài Khởi liền tiến lên kéo Trầm Thanh Lê ra sau lưng hắn, để hắn đối diện cùng Cao Quân Thận.
Hai người đối diện nhau, đao quang kiếm ảnh tung tóe, bầu không khí trở nên kịch liệt
“Bắc Tề bệ hạ, A Lê tuổi còn nhỏ, bị nuông chiều đã quen, có mấy lời nói khó nghe một chút nhưng không có cách nào, ta chính là thích tính nết nàng như vậy, ta cũng không định để nàng xin lỗi ngươi.
Bắc Tề bệ hạ là khách, hôm nay lại là đại hôn của ta và A Lê, tin rằng bệ hạ nhất định đã nghe câu khách tùy tiện chủ” ý chính là chịu được thì ở lại, không chịu được thì mau cút đi
Cùng là mắt hồ ly nhưng ánh mắt Lục Hoài Khởi sâu thẳm như mực, nhìn hắn tràn ngập cừu hận khiến Cao Quân Thận càng thêm chắc chắn, Lục Hoài Khởi chín là Đại hoàng tử của hắn.
Nếu thật là vậy thì so với Cao Vân Trạm, Đại hoàng tử này dù là mưu lược, tâm kế hay thủ đoạn đều xuất sắc hơn.
Đáng tiếc, dù Lục Hoài Khởi xuất sắc thế nào, hắn cũng phải hủy diệt.
Hoàng thất Bắc Tề không cần có một phản tử dã tâm bừng bừng như thế
“Thật sự là một đôi phu thê phu xướng phụ tùy ah”Cao Quân Thận cười như không cười nói “được rồi, nếu các ngươi đều nói vậy, ta sẽ suy nghĩ lại chuyện quật roi lên thi thể.
Xem như trẫm không đưa tới lễ vật thứ hai, ngày khác trẫm sẽ đưa tới phần lễ vật khác để bù”
Lục Hoài Khởi nhẹ nhướng mày, chờ hắn nói tới phần lễ vật thứ ba
Cao Quân Thận quay đầu nhìn Lãnh Phong, ra hiệu cho hắn tiến lên “Lãnh Phong, có một số việc Lục Hoài Khởi và Lục phu nhân còn chưa rõ, ngươi tới nói cho bọn họ biết, xem như là phần đại lễ thứ ba trẫm đưa cho bọn họ”
Lãnh Phong tiến lên, mặt không chút thay đổi chắp tay nói với Lục Hoài Khởi và Trầm Thanh Lê “Lục phu nhân, lúc trước Thái tử chúng ta cứu được ngươi là do cầu xin quốc sư.
Quốc sư đã nghịch thiên cải mệnh giúp ngươi nhưng chuyện kéo dài tính mạng thế này cũng không phải một người bình thường như ngươi có thể sống đến trường mệnh trăm tuổi.
Ngược lại, thọ mệnh của ngươi nhiều lắm chỉ còn được ba tháng”
Vì để Lục Hoài Khởi và Trầm Thanh Lê không dễ chịu, Lãnh Phong bị Cao Quân Thận bày mưu đặt kế, rút ngắn thời gian còn sống của Trầm Thanh Lê lại
“Đương nhiên, hai vị có thể cho rằng ta cố ý khiến các ngươi không dễ chịu nên mới hù dọa các ngươi nhưng tac có thể thề với trời, mạng của Trầm Thanh Lê không còn bao lâu nữa”
Thái tử bọn họ tâm tư kín đáo, mưu lược siêu quần, văn võ bá quan Bắc Tề đều cực kỳ coi trọng hắn nhưng cũng có người ghen tỵ đỏ mắt, luôn nói Thái tử bọn họ nhờ dựa vào Khương thị hồ mị mê hoặc hoàng đế nên mới có được vị trí thái tử.
Còn nói nếu năm đó Đại hoàng tử không gặp chuyện không may, hắn mới là người kế thừa ngôi vị hoàng đế Bắc Tề chính thống.
Thái tử bọn họ nghe vậy, càng muốn chứng tỏ thực lực cho những người kia người, vì thế hắn mới đặt mục tiêu đến Tây Lương.
Nếu có thể nhiễu loạn và cướp lấy cương thổ Tây Lương, chắc chắn mọi người sẽ lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Nhưng Tây Lương quốc dựa vào địa thế, nên dù Minh Hoài đế năng lực bình thường thì quốc gia vẫn hưng thịnh, nếu mạnh mẽ xâm nhập Tây Lương, trong thời gian ngắn có thể cướp được vài thành trì, tuy nhiên một khi Tây Lương có phản ứng thì bọn họ muốn chiếm lấy cương thổ Tây Cương sẽ phải trả giá cực nghiêm trọng.
Thái tử bọn họ muốn lấy tổn thất nhỏ nhất để giành lấy thắng lợi lớn nhất.
Hắn muốn làm Tây Lương nhiễu loạn, nhân lúc đó mà chiếm lấy.
Hắn suy nghĩ nhiều ngày mới tìm được biện pháp xuống tay với Tây Lương, từ xưa đều nói hồng nhan họa quốc, nữ nhân cũng có thể làm cho một quốc gia đại loạn.
Có lần hắn cùng Quốc sư nói chuyện phiếm, không biết thế nào mà Quốc sư nhắc tới vài nữ tử nổi bật của Tây Lương còn nhất thời quật khởi mà xem quẻ cho bọn họ.
Thái tử bọn họ linh cơ vừa đỗng, liền hỏi Quốc sư trong mấy nữ tử này có người nào mệnh cách kỳ lạ, có thể đảo lộn triều đình Tây Lương hay không.
Quốc sư cho Thái tử một ánh mắt ý vị thâm trường, cũng lần đầu tiên Quốc sư nhắc tới tên Trầm Thanh Lê.
Nói nàng là nữ tử có mệnh cách kỳ lạ nhất Tây Lương quốc.
Cũng vì một câu này của Quốc sư, từ đó về sau Thái tử liền chú ý tới Trầm Thanh Lê cũng cho người âm thầm quan sát nàng.
Sau này Trầm Thanh Lê bị lửa thiêu, An quốc công phủ vội vàng đem nàng nhập liệm hạ táng,Thái tử bọn họ liền lôi nàng ra khỏi mộ, lại cầu xin Quốc sư.
Cũng kỳ lạ là Quốc sư luôn cao lãnh, chỉ xem quẻ chứ không để ý tới quốc sự lại không chịu nổi Thái tử khẩn cầu, đồng ý giúp Trầm Thanh Lê cải mệnh sống lại.
Sự tình phía sau, đều đã biết, Trầm Thanh Lê khởi tử hồi sinh, trở lại Lương kinh.
Bây giờ hồi tưởng lại, Trầm Thanh Lê cũng không giống như Quốc sư đã nói, là người có mệnh cách kỳ lạ, có thể làm đảo lộn cục diện chính trị của triều đình Tây Lương quốc.
Ngược lại Tây Lương quốc chẳng những không đại loạn, mà Thái tử bọn họ còn bị Trầm Thanh Lê phản phé
Quẻ này của Quốc sư không chuẩn chút nào ah
Ngày đại hôn lại bị người ta nói chỉ còn sống được ba tháng, đồng tử Trầm Thanh Lê co rút kịch liệt, cả người như bị hất một chậu nước lạnh, khiến nàng rùng mình nổi da gà.
Nếu nàng thực sự chỉ còn sống được ba tháng, vậy nàng gả cho Lục Hoài Khởi, chỉ có thể mang lại thống khổ cho hắn
Trầm Thanh Lên run rẩy ngước đầu nhìn Lục Hoài Khởi, ánh mắt lo lắng, bất an
Biểu hiện của Trầm Thanh Lê đều bị Cao Quân Thận thu vào mắt, rốt cuộc cũng có thể khiến phu thê Lục Hoài Khởi khó chịu, hắn thực sự rất hưởng thụ
“Thực ra hôm nay là ngày đại hôn của các ngươi, nói cho các ngươi biết tin tức như thế có vẻ trẫm không đúng.
Nhưng mà, các ngươi sớm hay muộn cũng phải đối mặt, thay vì để các ngươi đột nhiên đối mặt với cái chết, chi bằng bây giờ nói ra, cũng để các ngươi không bị sốc” Cao Quân Thận có chút vui sướng khi người gặp họa
Lục Hoài Khởi bây giờ không thèm để ý tới Cao Quân Thận, chỉ lo lắng nhìn Trầm Thanh Lê.
Hiển nhiên là nàng đang bị tin dữ này đả kích, nhìn nàng bối rối lại bất an, tâm tình của hắn cũng xuống thấp.
Hắn đưa tay vuốt tóc nàng, cũng mặc kệ Cao Quân Thận sẽ đối đãi với bọn họ thế nào, chỉ ôm Trầm Thanh Lê vào lòng
“Không có chuyện gì, Cao Quân Thận cố ý nói vậy để đả kích chúng ta” Lục Hoài Khởi dùng thanh âm chỉ hai người nghe được, dịu dàng dụ dỗ Trầm Thanh Lê “mặc kệ thế nào, ngươi là thê tử ta dùng kiệu tám người khiêng về, có chuyện, hai chúng ta cùng đối mặt”
Lục Hoài Khởi từng cho rằng hắn đã đủ xui xẻo, cho nên hắn vô cùng không cam tâm và sục sôi ý chí chiến đấu, luôn nắm chặt vận mệnh của mình trong tay.
Nhưng từ sau khi quen biết Trầm Thanh Lê, cuộc sống của hắn hoàn toàn bị đảo lộn.
Vận mệnh đã đọa đi của nàng quá nhiều, nàng lẻ loi, không có ai để dựa vào, không được người thân sủng ái.
Theo hắn thấy, nàng quả thực là một dê con ngụy trang thành con sói, sống giữa bầy sói.
Tiểu cô nương đáng thương như vậy cần được cưng chiều, mà hắn muốn trở thành người sủng nàng nhưng vận mệnh lại một lần nữa nghiệt ngã với nàng
Lồng ngực ấm áp của hắn làm cảm xúc của Trầm Thanh Lê bình ổn lại.
Sợ Lục Hoài Khởi lo lắng, liền ngửa đầu nói với hắn “ ta không sao, ngươi không cần lo lắng nhiều”
Ánh mắt vẫn chưa hết sự kinh hoàng nhưng nàng lại an ủi hắn, đúng là một cô nương nhu thuận, tri kỷ khiến người ta nhịn không được mà quan tâm
Sủng nịch xoa tóc nàng, Lục Hoài Khởi ngoan lệ nhìn về phía Cao Quân Thận “Bắc Tề bệ hạ đưa đến ba phần lễ vật, ta đã nhận được.
Rượu thịt trong phủ nhất định không hợp ý bệ hạ, ta cũng không giữ các ngươi ở lại.
Người tới, tiễn Bắc Tề bệ hạ”
Cao Quân Thận tươi cười đắc ý, phất tay áo rời đi.
Lãnh Phong cũng cõng Cao Vân Trạm đi theo sau
Trong thư phòng chỉ còn lại hai người, Lục Hoài Khởi ôm chặt Trầm Thanh Lê.
Không có người ngoài, vẻ mặt của nàng liền suy sụp, thất thần dựa vào ngực hắn.
Lục Hoài Khởi cảm giác được toàn thân nàng càng lúc càng lạnh, mà hắn làm thế nào cũng không làm thân mình của nàng ấm lên được.
Khương thị nhìn thấy Cao Quân Thận, khẩn trương nhảy xuống xe ngựa
“Hoàng thượng, Trạm nhi hắn…” Khương thị vừa mở miệng, Cao Quân Thận đã dùng ánh mắt ra hiệu cho nàng lên xe rồi nói
Ba người lên xe ngựa xong, Cao Quân Thận ra lệnh cho Lãnh Phong đứng bên cạnh xe “dựa theo những gì trẫm đã an bài lúc trước mà làm đi”
Lãnh Phong nháy mắt đã biến mất
Cao Quân Thận buông màn xe xuống “nếu ngày mai thân mình của Trạm nhi khôi phục, chúng ta liền khởi hành về Bắc Tề, tuyệt đối không thể ở lại Tây Lương được nữa”.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT