Vưu Lương Hành chỉ cười không nói, bất quá cố nhẫn nhịn tiếng cười, cuối cùng ý cười chỉ dừng trên mặt. Nói thật, hắn cảm thấy nếu để đối phương nghe thấy tiếng cười, cái đuôi của đối phương chắc hẳn sẽ dựng thẳng tới trời đi.
Hiện tại đã lắc lư dựng thẳng cũng đủ cao rồi..... Tuy rằng không làm người khác ghét được.
Ván game nhanh chóng kết thúc, Bùi Cẩm Hổ của Khang Thánh Triết sau khi full cấp đã quét ngang toàn trường, hắn tung ra một cái kết phù về phía tháp thủy tinh của đối phương sau đó khoa trương hơn là trước khi tháp thủy tinh bị phá vỡ, hắn nhảy vào suối sinh mệnh của quân địch, oanh oanh liệt liệt nghênh đón tử vong.
"Thật là một nơi bảo địa để tự sát, bằng lương tâm tôi đề cử, khen ngợi hẳn 5 sao, tuyệt đối là khách quan, suối sinh mệnh của quân địch, đáng giá để bạn thử ~~~ thật sự đó, không thử một phát sao~~~?"
Vưu Lương Hành: "Không."
A Thánh tràn đầy tiếc hận nói:
"Gì? Dứt khoát như vậy sao? Hu hu hu ~~~"
Ngày thường bên người Vưu Lương Hành đã chịu đủ sự độc hại từ một gã đô con tóc húi cua cao 1 mét 8 thỉnh thoảng lại hu hu hu vài tiếng, nhưng hiện tại nghe được thanh âm A Thánh cố ý bán manh, lại không sinh ra cảm giác bực bội nùng liệt như trước.
Vì thế Vưu Lương Hành nhịn khoảng 2 giây mới muốn vung quyền đánh chết con dã quái đang hu hu, hắn rời khỏi ván game, Khang Thánh Triết vội vàng đi theo, rồi nhanh chóng chơi một ván mới.
Ván mới bắt đầu, lựa chọn tướng cũng bất đồng so với trước, trước khi Vưu Lương Hành chọn tướng, Khang Thánh Triết đã lựa chọn một vị pháp sư: Doanh Chính, Vưu Lương Hành theo sau lựa chọn, Armour, mang theo kỹ năng khiển trách, chuẩn bị đi rừng.
Vị trí trung tâm đã thay đổi thành Vưu Lương Hành, streamer KK không cảm thấy hoảng loạn chút nào, thậm chí hắn còn dõng dạc nói:
"Quan sát livestream mọi người có thể thấy, người bạn tên là Lương Lương đã lựa chọn tướng đi rừng, đây là muốn gánh vác trọng trách nặng nề carry toàn trường a, mọi người có kích động không, tôi thực sự rất kích động, bất quá không được quá kích động, phải biết rằng càng gặp được đồng đội đáng tin cậy thì chúng ta càng phải ý thức được vị trí của chính mình! Vâng, tôi thấy, ván này tôi nên phụ trách việc nằm thẳng để Lương Lương huynh đệ mang theo tôi cùng bay, Lương Lương huynh đệ thấy sao!"
Vưu Lương Hành: "..."
Vưu Lương Hành: "Streamer còn có thể như vậy sao?"
Khang Thánh Triết nói:
"Đương nhiên không rồi, làm gì có streamer nào biết cách chơi giống tôi a."
Vưu Lương Hành: "...."
Trong lúc nói chuyện ván game đã bắt đầu, lực chú ý của hắn bị Khang Thánh Triết hấp dẫn, bây giờ hắn mới chú ý tới đội hình của đối phương cực kỳ cường thế, Thành Cát Tư Hãn, Na Tra, Quan Vũ, Hạ Hầu Đôn, còn lại một người là Trương Lương.
Vưu Lương Hành bị A Thánh trêu chọc, có chút không muốn thua cuộc, hắn điều khiển tướng đi rừng Armour phối hợp với xạ thủ bắt người tại đường dưới, mới bắt đầu đã khống chế tiết tấu ván game rất tốt.
"Nhìn đi, tướng đi rừng của chúng ta ưu tú cỡ nào chứ....."
Thanh âm Khang Thánh Triết mang theo ý cười, còn không ngừng trêu chọc, lời khích lệ đa dạng rót vào lỗ tai, làm Vưu Lương Hành không nói nên lời, vội vàng nói:
"Cậu nhanh câm miệng đi."
Khang Thánh Triết cười hừ hừ, âm cuối còn kéo dài làm da đầu tê dại, thoáng chốc cả người Vưu Lương Hành cảm thấy khó chịu.
Tướng đi rừng phụ trách việc khống chế toàn cục, tất nhiên không thể không chú ý tới Khang Thánh Triết ở trung lộ, người kia điều khiển Doanh Chính cực kỳ phong cách, hai chân trôi nổi giữa không trung nhìn xuống chúng sinh, tàn huyết còn 2 giọt máu cũng không trở về nhà.
Vưu Lương Hành nhắc nhở:
"Cậu lui về sau trị liệu đi."
Ở mỗi con đường thượng trung hạ của nhà mình đằng sau mỗi tháp phòng ngự đều có một chữ thập để trị liệu, có thể gia tăng một lượng máu nhất định, Vưu Lương Hành thấy hắn không muốn về nhà cho nên nhắc nhở một câu.
Nhưng A Thánh phi thường kiêu ngạo nói:
"Là một streamer giỏi sẽ không dùng trị liệu, vì vậy tôi sẽ không dùng, dù chết cũng không dùng."
Vưu Lương Hành: "...... Oh."
Giọng nói còn chưa vang ra hết trên đầu Armour của Vưu Lương Hành và Doanh Chính của Khang Thánh Triết đồng thời xuất hiện một dấu đỏ, 1 giây sau, dấu đỏ trên đỉnh đầu Doanh Chính xuất hiện trạng thái giống như xoáy nước đang xoáy tròn.
Vưu Lương Hành khựng lại, A Thánh lập tức sẽ bị bay.
Người chơi Vương Giả Vinh Diệu đều biết, các tướng trong game đều có những kỹ năng khác nhau, trong đó Na Tra có một kỹ năng đó là tướng này có thể đánh dấu được tướng của quân địch, sau đó hoán đổi với một quân lính ở bên người quân địch để tiến hành đánh giết, kỹ năng này dùng để thu hoạch đầu người khi họ tàn huyết thật sự rất hiệu quả, dấu đỏ vừa rồi kia chính là đối phương dùng tầm nhìn xem xét hắn và A Thánh, rõ ràng giữa một Armour đầy huyết và một Doanh Chính tàn huyết thì Na Tra của quân địch không chút do dự mà lựa chọn Doanh Chính rồi.
Xa xôi vạn dặm, cách nửa cái bản đồ Vương Giả, xa xôi vạn dặm nháy mắt tới lấy mạng chó.
Vưu Lương Hành vội vàng chạy về phía trung lộ, không quên nhắc nhở người kia.
"Cậu đi ăn trị liệu trước đi."
Ấn theo lượng máu của Doanh Chính hiện giờ, đừng nói Na Tra chọc cho hắn một thương mà chỉ cần bay qua va vào hắn một cái là cũng đủ đâm chết hắn.
Khang Thánh Triết không né không tránh, cũng không ăn trị liệu, hắn nhẹ nhàng cười nói:
"Tôi mà phải đi ăn trị liệu sao? Tôi mà phải sợ Na Tra hay sao? Có bản lĩnh thì bay tới đây, bay tới đây a."
Trong lúc nói chuyện, Na Tra của đối phương đã mang theo hồng quang bay thẳng từ suối sinh mệnh tới, mắt thấy càng ngày càng gần, càng ngày càng gần.
Không biết sao, Vưu Lương Hành chợt nhớ tới một trend đã từng lưu hành trên mạng là dùng nhất chỉ thiền đấu với sư tử hống, hắn hơi hơi phân tâm, đảo mắt nhìn qua Doanh Chính của Khang Thánh Triết đang ở đường giữa, phóng đại chính diện.
Doanh Chính tung ra đại chiêu, kiếm quang thẳng tắp tung ra từ sau lưng, thời gian vài giây nhưng lực sát thương rất lớn, nhưng một khi sử dụng chỉ có thể chuyển động sang phải - trái không thể xoay người, nếu thời điểm tung chiêu đối phương di chuyển ra phía sau thì rất dễ dàng bị diệt.
Trước mắt, Khang Thánh Triết nhằm thời cơ rất chuẩn, nghênh diện Na Tra bay tới đánh vào kiếm quang của hắn, từ đầu tới đuôi, chỉ vung ra một nhát kiếm.
Hoàn toàn đứng đắn tung ra một nhát kiếm xuyên thấu tim!
Nhất thời Vưu Lương Hành khiếp sợ, mắt thấy Na Tra mãn huyết bay tới bị kiếm quang bắn thẳng vào, lượng máu trong tích tắc rớt xuống, cuối cùng khi tới trước mặt Doanh Chính thì, "rầm" một tiếng ngã lăn trên mặt đất, đã chết.
Cứ như vậy đã chết.....
Ôm hy vọng cường thế thu lấy một tàn huyết chỉ vừa chạm mặt Doanh Chính đã bị đánh chết! Đừng nói Vưu Lương Hành chỉ quan khán cảm thán, dù đổi cho bất luận kẻ nào đều sẽ bị sống sờ sờ tức đến chết.
Kỹ năng cường thế được thể hiện, Khang Thánh Triết cười lớn tiếng, có loại sung sướng đắc ý, Vưu Lương Hành thậm chí còn cảm thấy người kia có vài phần thiếu đánh:
"Ha ha ha ha ha ha ha ha, thấy không, thấy tôi lợi hại không? Được rồi, được rồi, buông tay xuống đi không cần vỗ nhiều đâu."
Vưu Lương Hành: "....."
Hiển nhiên Na Tra phía quân địch bị chọc tức không nhẹ, kênh thế giới hiện lên dòng chữ:
[Quân địch Na Tra]: ---------.......
[Quân địch Na Tra]: -------- Thật trâu bò.
Khang Thánh Triết nói: "thật tinh mắt ~~~"
Nghe thanh âm cũng biết hắn đắc ý như thế nào, Vưu Lương Hành quyết định không nhìn bản đổ nhỏ nữa mặc kệ hắn, nhưng lúc này tại giây cuối cùng này, Doanh Chính đang muốn di chuyển đi vào trong tháp thì một tiểu binh của quân địch nhẹ nhàng đâm hắn một cái, vị đế vương thiên cổ Doanh Chính rên rỉ một tiếng xong....... Hoăng.
Khang Thánh Triết: "....."
Vưu Lương Hành: "...."
Vưu Lương Hành: "Streamer này, cậu bị tiểu binh đánh chết rồi."
Khang Thánh Triết: "Không phải tôi! Tôi không có! Đừng nói bừa."
Rốt cuộc vào giờ khắc này, Vưu Lương Hành không nhịn được bật cười, tiếng cười của hắn không thể ngừng lại, vài giây sau, thanh âm ý cười trong kênh tổ đội càng như quanh quẩn, giống như thiếu nữ càng nghe càng thấy đáng yêu.
Vưu Lương Hành nói: "Khi tâm tình của fans tốt thì họ sẽ làm gì?"
Khang Thánh Triết vứt cái xấu hổ khi bị tiểu binh đánh chết ra sau đầu, trong tiếng cười của Vưu Lương Hành, dùng tâm tình mỹ diệu nói:
"Xếp hàng gọi tôi là ông xã a."
Vưu Lương Hành: "....."
Khang Thánh Triết: "...."
Khang Thánh Triết: "...... Đừng đừng treo máy! Tôi nói giỡn! Tôi sai rồi! Đừng đi mà!"
Vưu Lương Hành: "....."
Thật ra dù tức giận thì hắn cũng không rời đi, Khang Thánh Triết cười hắc hắc hai tiếng, nói:
"Fans tâm tình tốt thì sẽ tặng lễ vật cho tôi, như thế nào, bạn định gửi cho tôi sao?"
Vưu Lương Hành nói: "Tặng."
Trắng ra như thế, quyết đoán như thế làm Khang Thánh Triết mỹ tư tư:
"A? Bạn muốn tặng bao nhiêu?"
Vưu Lương Hành lộ ra ý cười:
"Ừ, Vậy trước tiên tặng 5200 đi."
Khang Thánh Triết không rõ hàm nghĩa của 5200 là gì, cũng không giống như bình thường kêu một tiếng thổ hào, hắn không suy nghĩ liền nói:
"5200, bạn dùng nó để đối phó với tôi sao?"
Vưu Lương Hành: "...."
Hắn thu hồi tươi cười nhàn nhạt nói:
"Câm miệng và cảm ơn đi."
***
Kết thúc ván chơi vừa vặn là 10 rưỡi, tiết tấu chơi trong hình thức giải trí rất nhanh, 45 phút đủ để bọn họ đánh 5-6 ván, bằng với những lần bọn họ hẹn trước đó.
Đánh xong ván cuối cùng, giọng nói của Khang Thánh Triết hơi khô khốc, hai người rời khỏi game trở lại WeChat.
Đã chơi game xong, theo như bình thường thì bọn họ sẽ chúc nhau ngủ ngon, nhưng lần này hai người giằng co trong chốc lát, ai cũng chưa nói ra lời chúc ngủ ngon.
Cuối cùng vẫn là Khang Thánh Triết đánh chữ nói:
- ------ Đêm mai, tiệm cà phê XXXX.
Trực tiếp nói ra thời gian và địa điểm, rút gọn những việc lặt vặt khác như thương lượng có đồng ý không, thời gian thế nào, địa điểm ở đâu, hai bên đều là nam giới, ngược lại không cần bận tâm quá nhiều.
Vưu Lương Hành trả lời: ----- Được.
Nhất thời an tĩnh lại, sau một lúc lâu hai người không nói chuyện, thật lâu sau A Thánh trả lời:
- ----..... Tôi có chút khẩn trương.
Vưu Lương Hành bật cười, gần đây hắn cười quá nhiều đi, đơn giản liền treo nụ cười trên mặt, suy tư một chút rồi trả lời:
- ----- Ngày mai gặp.
Không phải là ngủ ngon nữa mà là ngày mai gặp, ngày ngai gặp, ngày mai gặp, trên đời này làm sao lại có ba chữ dễ nghe đến như vậy.
Khang Thánh Triết hưởng thụ dư vị hồi lâu mới cười trả lời: ----- Ngày mai gặp.
Hết thảy quy về yên tĩnh, Vưu Lương Hành đóng di động lại, tầm mắt lần thứ 2 chuyển về phía tập tài liệu ở bên cạnh, ngoài ý muốn tâm thái đã có một chút biến hóa.
Thời gian còn sớm chưa đến giờ ngủ của sinh viên, Vưu Lương Hành đơn giản dựa vào đầu giường nghiên cứu kỹ lại tập tài liệu một lần nữa, hắn nhìn đến nhập thần, sau khi lật tới trang cuối cùng đã là một giờ sau, phát hiện yết hầu khô khốc, hắn đứng dậy đi xuống lầu.
Đèn dưới tầng vẫn sáng, trong nhà ăn Bạch Diễm và Vưu Minh ngồi song song với nhau, rượu vang đỏ đã chạm đáy, Bạch Diễm hơi chút men say gối đầu lên bả vai của Vưu Minh, hai người còn chưa ngủ.
Quả nhiên giống như trước đây, mỗi năm vào ngày kỷ niệm kết hôn, hai người sẽ ở bên nhau tới giây phút cuối cùng của ngày.
Vưu Lương Hành đi ngang qua nhà ăn, rót một chén nước, trước khi xoay người trở về phòng, hắn dừng lại nhìn phụ thân trong chốc lát.
"Có việc sao?"
Vưu Lương Hành nói:
"Hạng mục kia, con sẽ làm."
Vưu Minh không kinh ngạc cũng không kinh hỉ, chỉ nhàn nhạt gật đầu, Vưu Lương Hành nói xong liền đi, nhưng được vài bước lại quay đầu.
Biểu hiện rõ ràng như vậy, tất nhiên Vưu Minh không thể không nhìn thấy:
"Nói đi."
Vưu Lương Hành: "..... Con không có tiền."
Vốn dĩ ông đang nhẹ nhàng nhắm đôi mắt lại, 1 giây sau, đột nhiên mở lớn, nhìn con trai của mình, có cảm giác thập phần ngoài ý muốn. Nói thật, nuôi đứa nhỏ này nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên nó chủ động đòi tiền.
Vưu Minh lẳng lặng nhìn chằm chằm Vưu Lương Hành trong chốc lát, nhất thời suy nghĩ cuồn cuộn trong đầu, thoáng qua, ông đỡ bà xã yêu nhất của mình dựa sang bên cạnh, rồi lôi kéo Vưu Lương Hành đi tới chỗ ngoặt ngoài hành lang.
Trong hành lang tối om không bật đèn, hai cha con với vóc dáng cao gầy yên lặng đối diện với nhau. Vưu Minh hỏi:
"Yêu đương sao?"
Vưu Lương Hành: "....." không có a.
Đứa con trai không tiếng động phủ định trong lòng, Vưu Minh truy hỏi:
"5000 vừa rồi đâu?"
Vưu Lương Hành: "..... Con tặng lễ vật rồi."
Lông mày Vưu Minh đột nhiên ngả ngớn, với thái độ hóa ra như vậy, nhìn bộ dạng rõ ràng ông đã nhận định Vưu Lương Hành đang quen bạn gái.
Hai người đàn ông đều không thích nói chuyện, trong giao lưu luôn lời ít mà ý nhiều, Vưu Minh tìm tòi trong túi áo, rồi rút ra một tấm thẻ nói:
"Sinh nhật của mẹ con."
Vưu Lương Hành gật đầu, hai người nhìn nhau, lại không nói lời nào, Vưu Minh trầm tư hồi lâu mới mở miệng:
"Là đàn ông a, phải có trí tuệ, nếu thật sự thích người ta thì chỉ cần nhớ kỹ một chữ."
Vưu Lương Hành: "....."
Nhất thời hắn không biết nên nói tiếp lời gì, phân trần làm sáng tỏ với ba quá mức phiền toái, so với việc giải thích hắn lựa chọn bình tĩnh căng da đầu nghe cho xong, Vưu Lương Hành nói:
"Ba nói đi."
Vưu Minh dùng chân ngôn một chữ: "Mua."
Vưu Lương Hành: "....."
Đối thoại giữa hai người đột nhiên im bặt, Vưu Minh quay đầu đi mất, Vưu Lương Hành đứng tại chỗ trong chốc lát sau đó trở lại phòng, xuất thần nhìn tấm thẻ đen trong tay.
Dù hắn không thèm để ý nhưng gần đầy thật sự có không ít người hỏi hắn.
..... Yêu đương sao?
Không có yêu đương a.
Bất quá hắn chỉ đi gặp một người bạn mà thôi.
Đột nhiên hắn hoàn hồn giống như có thứ gì đó đang dùng sức gõ vang trong đầu, đúng rồi, ngày mai hắn còn phải đi gặp mặt A Thánh, nên ngủ sớm một chút.
Vưu Lương Hành tắt đèn, nằm xuống, nhắm mắt hồi lâu sau đó chợt ngồi dậy.
..... Hắn phải xem lại tủ quần áo, tìm trang phục mặc cho ngày mai.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT