"Khi phòng ngự của ký chủ tăng lên, thì sát thương của thi ma gây ra cho người đã giảm bớt đi, cho nên điểm gia tăng cũng giảm theo."
"Mẹ kiếp, vậy chẳng phải nói, ta muốn dựa vào một con yêu ma để trở thành vô địch là không được sao? Còn phải đi tìm yêu ma mạnh hơn nữa?”
"Đúng vậy."
Cố Thanh Phong có chút mất hứng, vì thế xoay người lại cho thi ma một cái tát.
“Đồ bỏ đi!”
Sau đó Cố Thanh Phong dịch người lên trên.
"Đấm bóp chân cho gia."
“Loài người ti tiện, ngươi lại còn dám đánh ta? Ta sẽ giết ngươi!”
Thùng thùng thùng!
Thi ma đấm vào chân Cố Thanh Phong như phát điên.
Đinh!
Chúc mừng phòng ngự của ký chủ đã đạt tới giới hạn trên, đạt được thiên phú [Đồng Bì Thiết Cốt]!
Khi âm thanh nhắc nhở của hệ thống lại vang lên, Cố Thanh Phong chỉ cảm giác được một dòng nước ấm áp mãnh liệt tràn ngập toàn thân hắn.
Một giây sau, trên làn da của bản thân dường như xuất hiện một ánh sáng màu đồng thau, chợt lóe lên rồi biến mất ngay lập tức.
Cái búa nhỏ của thi ma lại rơi trúng đùi Cố Thanh Phong, lại phát ra từng tiếng kim loại va vào nhau, giống như đang rèn sắt.
Hơn nữa, âm thanh nhắc nhở gia tăng phòng ngự cũng không vang lên, hiển nhiên là phòng ngự của Cố Thanh Phong lúc này đã có thể hoàn toàn miễn dịch với sát thương của thi ma, cho nên sẽ không có thêm chút gia tăng nào nữa.
"Này, ngươi đã vô dụng rồi."
Cố Thanh Phong lạnh nhạt đứng dậy dưới nhát búa của thi ma đánh trúng.
Thi ma lúc này cũng đã mệt đến thở hổn hển, thấy Cố Thanh Phong không tổn hao sợi lông cộng tóc, không tự chủ được dừng lại chùy kích.
Vẻ mặt không thể tin nhìn Cố Thanh Phong.
"Nhân loại, sao ngươi lại cứng như vậy?"
Cố Thanh Phong khinh thường cười: "Thân là nam nhân, phải cứng!”
"Mà này, sao ngươi còn chưa biến đổi trở lại vậy? Lão tử nói chuyện không nghe có phải hay không?”
Cố Thanh Phong thấy thi ma vẫn còn ngơ ngác như trước, bỗng nhiên sinh ra lửa giận, trực tiếp đấm đá nàng ta một trận.
Sau khi có được đồng bì thiết cốt, Cố Thanh Phong phát hiện sức mạnh của mình cũng đã tăng lên rất nhiều.
Đánh thi ma đến gào thét thảm thiết, cuối cùng khuất phục dưới uy hiếp của Cố Thanh Phong, bất đắc dĩ lại biến thành dáng vẻ nữ tử của loài người.
Cố Thanh Phong hai mắt tỏa sáng nhìn thi ma lúc này, thật đẹp nha!
Hơn nữa hiện tại trên người xanh một mảng tím một mảng, không biết vì sao lại cảm giác càng đẹp hơn.
Đương nhiên, hắn không có suy nghĩ ở phương diện kia, dù sao đã từng thấy bộ mặt thật của thi ma, hắn không dám rồi.
Nhưng điều này không cản trở chứng nghiện ngắm.
"Nếu ngươi đã không thể giúp gia tăng phòng ngự cho gia gia, vậy thì múa một điệu múa cho gia gia xem đi, ừm... kiểu thanh mát.”
Sau một nén hương, Cố Thanh Phong hài lòng từ trong nhà lao của thi ma đi ra, thuận tiện khóa cửa nhà lao lại.
Trước khi hắn đi còn nói với thi ma: "Nhớ kỹ mấy tư thế ta đã dạy ngươi, mau tập luyện đi, lần sau gia gia vẫn còn tới xem.”
…
Sau khi bước ra khỏi nhà lao của thi ma, Cố Thanh Phong đã có chút nóng lòng muốn đến dạo nhà lao tiếp theo, có hệ thống ở đây, nơi này quả thực là bảo địa để trở nên mạnh mẽ.
Ngục Trấn Ma tổng cộng chia làm ba tầng, tầng thứ nhất đều là giam một ít yêu ma cùng với tà ma đê giai (cấp thấp), tầng thứ hai là trung giai, tầng thứ ba cao giai.
Cố Thanh Phong là trừ ma sứ thực tập, chỉ có thể đi tuần ở tầng thứ nhất, ở tầng hai tầng ba cấp bậc không đủ, không đến được.
Muốn lên tầng hai, ít nhất cần phải có thân phận trừ ma sứ Hoàng giai, tầng ba càng chỉ có Huyền giai trở lên mới có thể lên.
Quan lại trong Trấn Ma Ti của Vương triều Đại Viêm được gọi là trừ ma sứ.
Trừ ma sứ chia làm bốn cấp bậc Thiên Địa Huyền Hoàng, trong đó trừ ma sứ cấp bậc Thiên giai thực lực cao nhất và mạnh nhất, trừ ma sứ Hoàng giai thì ngược lại.
Còn Cố Thanh Phong, vị trừ ma sứ thực tập này, được coi là cấp thấp nhất của Trấn Ma Ti, nhân viên ngoài biên chế, tương đương với công nhân tạm thời, chỉ có sau khi trở thành chính thức, mới được xem như là trừ ma sứ Hoàng giai, mới có thể có được biên chế cùng với thân phận quan lại.
Tuy rằng tầng hai ba tạm thời không đi được, nhưng tầng thứ nhất của ngục Trấn Ma cũng giam giữ không ít yêu ma, cũng đủ để cho Cố Thanh Phong từ từ chuyển.
Vì thế Cố Thanh Phong nhấc chân đi về phía phòng giam tiếp theo.
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên phía xa xa truyền đến tiếng bước chân, ngay sau đó chính là giọng nói của một người: "Cố Thanh Phong, đã đến giờ thay ca.”
Khốn kiếp!
Cố Thanh Phong nghe thấy giọng nói này không khỏi nhỏ giọng chửi thầm, nếu là bình thường, hắn chỉ mong gì nghe được những lời này, đã đến giờ thay ca.
Nhưng bây giờ.
Thay ca cái gì chứ?
Ngục Trấn Ma chính là nhà của ta, ta muốn mỗi ngày đều ở nơi này! Ta không đi!
"Được rồi, đến đây." Cố Thanh Phong bất đắc dĩ đáp lại một tiếng, lập tức xoay người rời đi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT