Lê Uẩn lần này say rượu, say hai ngày liền không ăn không uống không ra khỏi phòng, Lê Ngôn Chi gõ cửa không biết bao nhiêu lần, Lê Uẩn đều sẽ mở, nhưng mỗi lần sau khi vào cửa Lê Uẩn chỉ biết tự lo chuyện của mình, căn bản không để ý tới Lê Ngôn Chi, hoàn toàn coi cô là người trong suốt, căn bệnh đau đầu của Lê Ngôn Chi cũng không thể khá hơn, đêm đầu tiên ngủ cùng với Kỳ Mạn mới có thể ngủ yên, mấy ngày sau qua rất kém cỏi, sắc mặt không tốt hơn Lê Uẩn bao nhiêu.  

Cô giương mắt nhìn Lê Uẩn bận rộn trước mặt, bất đắc dĩ gọi nhỏ: "Dì à.” 

Tôi nghĩ rằng thái độ của bà đã dịu đi sau ngày hôm đó, không ngờ chỉ là chưa lên men, bây giờ bà ấy đã bắt đầu có phản ứng.

Lê Uẩn đang pha cà phê, bà cũng không thích uống, sau khi pha xong liền đổ đi, chu kỳ lại bắt đầu, Lê Ngôn Chi nhìn chằm chằm máy pha cà phê trước mặt bà nhìn không được đi qua, đứng bên cạnh Lê Uẩn, sắc mặt khẽ trắng bệch nói: "Dì, dì không cần như vậy, được không?”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play