Phòng riêng yên tĩnh, có năm người ngồi ở bàn tròn, Lục Kiều xấu hổ nhìn trái nhìn phải, muốn tìm một chủ đề cũng không biết nên nói gì, nên chỉ đơn giản nhìn xung quanh.  

Là khách sạn 5 sao tốt nhất trong thành phố, trang trí bên trong quả nhiên không tồi, đây là một phòng chờ, so với phòng khách xa hoa còn tao nhã hơn rất nhiều, trên mặt giấy dán tường màu vàng nhạt thêu ánh kim, màu sắc, tinh xảo và yên tĩnh, nhưng trong suốt, bốn phía bàn ghế đều là màu gỗ đàn hương, pha chút cổ kính quyến rũ, bàn tròn các nàng ngồi cũng là gỗ đàn hương được đánh bóng, màu sắc ảm đạm, có một loại cảm giác xa hoa khiêm tốn, toàn bộ phong cách hội tụ cổ xưa, trang trí nhỏ lại là phong cách hiện đại. Sự kết hợp của hai phong cách không chỉ không phô trương mà còn tạo cảm giác hài hòa không thể giải thích.  

Cô nhớ lần đầu tiên nghe Kỳ Mạn nói rằng nàng ở cùng với Lê Ngôn Chi,, chính là loại cảm giác này.

Khi đó vừa tốt nghiệp đại học, cô về quê phát triển, biết hoàn cảnh gia đình của Kỳ Mạn không tốt lắm, cô đã ngỏ ý muốn cho nàng vay tiền, chờ nàng tìm được việc lấy lương sẽ trả lại, khi đó Kỳ Mạn bởi vì mẹ bị bệnh không có cách nào, đành phải nhận được sự giúp đỡ của cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play