Giang Ngưng Nguyệt tắm rửa xong đi ra, liền ngửi thấy mùi nước hoa quen thuộc trong phòng, tầm mắt nàng từ nước hoa của mình di chuyển về phía Liên Huân, tựa hồ đang chất vấn cô, vì sao lại động đến nước hoa của mình. Theo quan điểm của Giang Ngưng Nguyệt, nước hoa mình đã qua sử dụng giống như một bộ quần áo riêng mà mình mặc, tự nhiên không muốn người khác mặc vào. Ngoại trừ người có thể là người thân với làn da của mình. Nếu nói chất vấn, ánh mắt Giang Ngưng Nguyệt lại không đủ sắc bén, có lẽ bản tính ôn nhu, cho dù không quá cao hứng, cũng sẽ không quá lộ ra góc cạnh sắc bén.

"Xin lỗi vì đã không có sự cho phép của cô, động vào nước hoa của cô, bởi vì tôi đang quá tò mò. Lần đầu tiên gặp dì Giang, liền cảm thấy mùi nước hoa trên người dì Giang đặc biệt dễ ngửi, vẫn muốn mua một chai, chỉ là vẫn không ngửi ra thương hiệu gì, quả nhiên là thương hiệu rất nhỏ.”

"Cái này không thích hợp với cô." Giang Ngưng Nguyệt rất thích loại nước hoa này, nàng không muốn ai đụng vào nước hoa của nàng, nàng cũng quả thật cảm thấy loại nước hoa này cũng không thích hợp cho Liên Huân, thích hợp cho người phụ nữ trưởng thành hơn một chút.

Liên Huân nghĩ, mình muốn mua, lại không nói muốn tự mình sử dụng, cô muốn mua cho dì Giang dùng, muốn dì Giang mỗi ngày phun, mỗi ngày mình đều muốn ngửi một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play