Vệ Minh Khê nhìn Dung Vũ Ca tự nhiên tựa đầu tựa vào vai mình, trong lòng có chút mềm nhũn, lại có chút ngọt ngào, vì thế khóe miệng bất giác hơi nhếch lên.

"Vệ Minh Khê, ngón tay chị thật đẹp mắt, mười ngón tay mảnh khảnh, trắng nõn không tì vết, tựa hồ chuyên dùng để vuốt ve vật cao quý tao nhã, cầm bút cầm hoa, đánh đàn thổi tiêu, dùng hai tay này làm hết chuyện phong lưu." Dung Vũ Ca đối với tay Vệ Minh Khê bán thời gian yêu không buông tay, nàng chưa bao giờ cảm thấy mình là tay khống chế, nhưng nàng khống chế tay Vệ Minh Khê.

"Nói dối, bất quá chỉ là một đôi tay bình thường, làm nhiều nhất cũng chỉ là chuyện vặt vãnh hàng ngày, tầm thường mới là bình thường." Vệ Minh Khê nói, nàng có chút lo lắng Dung Vũ Ca quá mức làm đẹp bản thân, chỉ sợ vẫn làm thần nữ, sau đó lại phát hiện lại chỉ là phàm phu tục tử, khó tránh khỏi cũng sẽ bị ăn uống hay chuyện khác vây khốn.

"Vệ Minh Khê, chị yên tâm đi, em biết hai tay chị cũng sẽ dùng để lau mông." Dung Vũ Ca mỉm cười nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play