Dung Vũ Ca cảm thấy nước mắt của mình có chút không chịu thua kém. Nàng cảm thấy đời này hình như thích khóc hơn kiếp trước, hạnh phúc hóa ra so với thống khổ càng dễ dàng rơi nước mắt như vậy. Thật ra nàng cũng muốn cầu hôn Vệ Minh Khê từ lâu, tổ chức một hôn lễ hoành tráng, công bố với cả thế giới rằng nàng và Vệ Minh Khê thuộc về nhau. Chỉ là kết hôn với Vệ Minh Khê, đối với Dung Vũ Ca mà nói là một chuyện lớn, vì nàng quá coi trọng và để ý cho nên mãi không nghĩ tới một phương thức cầu hôn nàng cảm thấy hoàn mỹ hài lòng nhất. Cứ nghĩ tới nghĩ lui lại không nghĩ tới Vệ Minh Khê cầu hôn nàng.
“Vệ Minh Khê. Em nguyện ý..." Dung Vũ Ca liên tục nói vài câu "Em nguyện ý", nước mắt của nàng rốt cục vẫn nhịn không được tuôn ra theo từng tiếng “nguyện ý” này. Nếu như nói nước mắt kiếp trước phần lớn đều là mặn là khổ, vậy kiếp này nước mắt của nàng phần lớn chínhchính là ngọt ngào.
Sau khi Dung Vũ Ca đồng ý, Vệ Minh Khê cởi chiếc nhẫn trên ngón áp út của cô tạm thời đặt ở trên mặt bàn, sau đó tháo nhẫn trên ngón áp út của Dung Vũ Ca xuống. Sau khi tất cả nhẫn của hai người đều được tháo ra, Vệ Minh Khê đem chiếc nhẫn cô đã đeo ba năm đeo vào ngón áp út của Dung Vũ Ca, sau đó lại đem nhẫn Dung Vũ Ca đã đeo ba năm đeo lên ngón áp út của cô.
Cũng may ngón tay các nàng cũng không khác nhau lắm, tuy rằng đeo nhẫn của đối phương không được nổi bật lắm nhưng bởi vì nhẫn là từ ngón áp út của đối phương nên cũng coi như thích hợp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT