Đêm đó, Dung Vũ Ca quả nhiên tự mình hầu hạ Vệ Minh Khê cởi bộ phượng bào phức tạp hoa quý này.
Từ lúc nhìn thấy Vệ Minh Khê mặc bộ phượng bào này, Dung Vũ Ca đã muốn tự mình cởi ra rồi. Đặc biệt là Vệ Minh Khê mặc bộ phượng bào này thật đoan trang tao nhã giống như kiếp trước, ý niệm kia trong đầu nàng càng đặc biệt trở nên mãnh liệt. Nàng chờ cơm nước xong xuôi, trở về phòng mới chân chính như ý nguyện.
“Vũ Ca, chúng ta như vậy hình như hơi nhiều?” Từ sau khi các nàng một lần nữa ở bên nhau, ngoại trừ mấy ngày sinh lý thì hầu như đêm nào cũng làm, thậm chí có đôi khi ban ngày cũng làm, Dung Vũ Ca cũng phải giày vò mấy hồi mới phóng túng như thế, Vệ Minh Khê cảm giác thân thể mình có chút chịu không nổi, cảm giác như Dung Vũ Ca đem phần nợ từ kiếp trước trả hết cho cô.
"Kỳ nghỉ hè chỉ còn lại mấy ngày, chờ khai giảng, em sẽ thu liễm một chút, miễn cho giáo sư Vệ của em bị học sinh trêu chọc đến nhũn cả chân. Dù sao thời gian khiến người ta vui vẻ như vậy cũng không còn mấy ngày nữa. "Dung Vũ Ca nói xong, đầu ngón tay nhẹ nhàng viết chữ trên vai mảnh khảnh của Vệ Minh Khê, Vệ Minh Khê của nàng ở trước mặt người ngoài tồn tại như gió như trăng, nàng không muốn để cho người khác nhìn thấy bộ dáng Vệ Minh Khê nhiễm hồng trần như thế này, tất nhiên sẽ để Vệ Minh Khê lấy trạng thái tốt nhất lên lớp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT