Nhưng người đã được đưa về rồi, bây giờ bắt người đi thì có vẻ đã quá muộn.
Dung Vũ Ca cảm giác mình bị Vệ Minh Khê nhìn chằm chằm, cảm giác mặt càng nóng hơn, nàng sợ bị Vệ Minh Khê dò xét đến bộ phận không ai biết xấu hổ trong lòng mình. Nhưng bị Vệ Minh Khê nhìn, Dung Vũ Ca trong lòng đồng thời dâng lên sự chờ mong ngoài xấu hổ, nội tâm nàng lại tựa như cánh hoa, chờ mong bị tầng lớp Vệ Minh Khê lột ra, chỉ cần Vệ Minh Khê nguyện ý.
Cũng may Vệ Minh Khê cũng không nhìn chằm chằm Dung Vũ Ca quá lâu, liền dời tầm mắt đi, bởi vì Vệ Minh Khê phát hiện, Dung Vũ Ca dưới sự chú ý của mình, trên mặt càng nhuộm càng đỏ, gương mặt trẻ trung mềm mạn giờ phút này diễm lệ dị thường, giống như mạn châu sa hoa nở rộ, rực rỡ đỏ tươi, xinh đẹp câu hồn. Dung Vũ Ca không giải thích được mà đến thẹn thùng, ngược lại khiến Vệ Minh Khê có chút ngượng ngùng, làm cho cô không dám nhìn chằm chằm Dung Vũ Ca nữa. Vệ Minh Khê cũng không biết phần tâm tình khác thường này của mình, từ đâu đến. Có lẽ Dung Vũ Ca quả thật chính là một yêu nghiệt, xinh đẹp có lăng lực mê hoặc lòng người. Tránh là cách tốt nhất nếu có điều gì đó làm cho cô cảm thấy nguy hiểm.
Sau khi tầm mắt Vệ Minh Khê dời đi, Dung Vũ Ca có chút buồn bã như mất, nàng hy vọng Vệ Minh Khê cứ như vậy nhìn mình, nhưng Vệ Minh Khê vẫn không giống người khác, cho dù nhìn mình, tầm mắt tựa như gió nhẹ lướt qua, không lưu lại, tựa như mình và những người khác không có bất kỳ khác biệt nào, ngay cả dung mạo tự hào của mình, ngay cả trong mắt cô ấy cũng trở nên bình thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT