Vệ Minh Khê tỉnh lại từ trong lúc thôi miên, khóe mắt lạnh lẽo, tràn đầy nước mắt, rõ ràng đã thoát ra khỏi trí nhớ kiếp trước, nhưng nước mắt của cô cũng không vì vậy mà dừng lại, cô vẫn không cách nào thoát ra được cảm xúc ở kiếp trước, tình cảm của nội tâm quá nặng nề, đến nỗi không cách nào bộc lộ ra được, ngoại trừ nước mắt.
“Chị à, đó đều là chuyện của kiếp trước, kiếp trước là kiếp trước, kiếp này là kiếp này.” Vệ Thanh Huyên rút khăn giấy đưa cho Vệ Minh Khê, dùng giọng nhẹ nhàng an ủi nói.
Vệ Minh Khê không nhận lấy khăn giấy đưa tới, cô biết kiếp trước đã hết, người tới thì vẫn có thể đuổi theo, kiếp này chính là thực hiện lời hứa mà hồi sinh. Nhưng vừa nghĩ tới chuyện của kiếp trước, nghĩ đến Dung Vũ Ca cuối cùng lại vì cô mà lụy tình, nghĩ đến Dung Vũ Ca vì gặp lại cô, chịu thêm một kiếp hình phạt, Vệ Minh Khê liền đau lòng đến quặn thắt. Hai tay Vệ Minh Khê che mặt mình, nước mắt theo khe ngón tay mà tràn ra.
Vệ Thanh Huyên nhìn Vệ Minh Khê rơi lệ không ngừng, nhớ tới đủ loại gút mắc trước kia của chị ấy cùng Dung Vũ Ca, cô nhớ tới câu nói kia của Phật gia, nghiệp không nặng thì không sinh mẹ chồng, ngàn lần đều bởi vì kiếp trước tích lũy nghiệp mà ra. Kiếp này của chị ấy vốn dĩ chính là vì trả nợ kiếp trước mà hồi sinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT