Phòng tối tăm khiến Vệ Minh Khê không phân biệt được lúc này rốt cuộc là rạng sáng hay chạng vạng, nhưng đối với Vệ Minh Khê mà nói hoàn toàn không quan trọng. Vệ Minh Khê cảm giác khóe mắt có chút ẩm ướt, đưa tay lên lau quả nhiên là nước mắt, ngay cả khăn gối dưới đầu cũng ướt đẫm. Ác mộng hỗn loạn đến mức làm cho nàng không nhớ rõ mình cụ thể đã mơ thấy gì, nhưng cô nhớ rõ mình đang tìm Dung Vũ Ca, nhưng thế nào cũng không tìm được, nhớ rõ trong mộng mờ mịt, bất lực, tuyệt vọng cùng với đau đớn trong lòng, đến nỗi mặc dù đã tỉnh lại, cảm giác tuyệt vọng bi thương trong mộng vẫn như cũ thật lâu không tan.
Vệ Minh Khê theo bản năng đưa tay nắm lấy Dung Vũ Ca bên cạnh, nhưng lại nắm lấy khoảng không, lúc này mới giật mình nhớ tới Dung Vũ Ca đã không còn nữa. Tuyệt vọng trong mộng cùng bi thương hiện thực chồng lên nhau, Vệ Minh Khê cảm thấy ngực truyền đến cảm giác nặng nề hít thở không thông khiến cô gần như không thở nổi, kèm theo cảm giác đau lòng mơ hồ, làm cho Vệ Minh Khê cảm thấy dị thường khó chịu.
Giờ phút này, cô rất nhớ Dung Vũ Ca, nhớ nàng so với bất cứ lúc nào.
Lý Bội Dao và đội ngũ PR đã rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT