Dung Vũ Ca bảo Đổng Vân Nhu cứ đăng tiếp lên đi, trở về thư phòng gọi điện thoại cho Dung Trực.
“Cha à, mẹ có thể lộn xộn như vậy thì không phải là đang tùy tiện hắt nước bẩn lên Vệ Minh Khê sao?” Dung Vũ Ca hỏi, “Cha lại che chở cho mẹ, ít nhất cũng nên phân biệt rõ đúng sai đi chứ ạ.”
“Vũ Ca à, không phải mẹ con muốn hắt nước bẩn vệ Minh Khê, mà là tài liệu trước mắt mẹ con nắm giữ, khiến mẹ con cảm thấy như vậy thôi. Lúc con vừa tròn mười tám tuổi, Vệ Minh Khê đã cho con vào ký túc xá của cô ấy, người bình thường cũng sẽ không cho rằng hai người trước đó không có liên lạc. Bức ảnh đó là bằng chứng thuận lợi nhất. Mẹ con chỉ công bố bằng chứng mà cô ấy có. Dựa vào lương tâm mà công bố tư liệu lên mạng, có cái nào là mẹ con bịa đặt ra đâu chứ? Những tài liệu này làm cho cha đều có lý do hoài nghi, Vệ Minh Khê quả thật tồn tại ý nghĩ cố ý dụ dỗ con đó.” Dung Trực mặc dù có khuynh hướng tin tưởng Vệ Minh Khê không phải là người như vậy, nhưng lòng người không lường được, chứng cứ khách quan thì càng đáng tin hơn một chút.
“Cha à, bức ảnh kia không phải thật, chỉ là do góc chụp thôi, Vệ Minh Khê không có hôn con. Trước khi con mười tám tuổi, Vệ Minh Khê chưa từng trả lời tình cảm của con, sau khi con mười tám tuổi, cô ấy mới cho con tới gần cô ấy mà.” Dung Vũ Ca biện giải cho mình và Vệ Minh Khê.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT