Chỉ là Giang Ngưng Nguyệt không dám nhìn thẳng vào tầm mắt Vệ Minh Khê, sau khi đối đầu liền vội vàng tránh đi, sau đó hơi gật đầu.
Hai người tìm một quán cà phê yên tĩnh gần trường học, Vệ Minh Khê gọi một tách trà hoa hồng, Giang Ngưng Nguyệt gọi một tách cà phê.
So với sự điềm tĩnh củaVệ Minh Khê, Giang Ngưng Nguyệt trước mặt Vệ Minh Khê có vẻ câu nệ và không được tự nhiên, nàng hơi cúi đầu khuấy cà phê, nhưng không uống một ngụm nào.
Vệ Minh Khê nhìn về phía Giang Ngưng Nguyệt, nàng cũng không nhìn mình, chỉ trốn tránh dường như hơi cúi đầu khuấy động thìa cà phê nho nhỏ trong tay. Vệ Minh Khê nhìn có chút đau lòng, cô không nghĩ tới Ngưng Nguyệt còn để ý suy nghĩ của mình như vậy, cô cảm giác mình giống như là câu thần chú trên đầu Ngưng Nguyệt, vòng quanh Ngưng Nguyệt. Có lẽ Liên Huân hạ một liều thuốc mạnh như vậy, cũng không phải là chuyện xấu gì, người chìm sâu trong bùn khó có thể thoát ra được nếu không có người giúp đỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT