Giọng cô ta khẽ rít qua kẽ răng chứa đầy hận ý, đôi mắt đỏ như tơ máu muốn nuốt chửng người trước mặt.

Trần Tuyết bản thân hiện tại đã là cá nằm trên thớt không thể chọc điên người đàn bà này, chỉ có thể làm cô ta phân tâm rồi tính tiếp.

"Nếu không phải các người ép chúng tôi đến đường cùng, chúng tôi cũng sẽ không ra tay với các người. Trần Ái Tâm cô cho rằng Thẩm Miên thật sự yêu cô sao. Anh ta chỉ xem cô như một quân cờ để anh ta đối phó nhà họ Lý mà thôi."

"Cô im mồm cho tôi, đừng nghĩ có thể dùng cách này để đánh lạc hướng. Chẳng phải cô rất có bản lĩnh à, vậy tôi cho cô một cơ hội, hôm nay cô có thể chạy thoát khỏi nơi này, tôi sẽ tha cho cái mạng chó của cô."

Nói xong cô ta lệnh cho người bên cạnh mình mang ra một đống flycam, bật chế độ tự động để cho bọn chúng bắt đầu quay. Sau đó cô ta nhìn thẳng vào cái flycam trước mặt mình, cười nụ cười ma quái lên tiếng chào hỏi.

Lúc bấy giờ tài khoản QMy của Trần Ái Tâm đột nhiên có báo đang phát trực tiếp, làm những người theo dõi cô ta hết hồn. Một kẻ bị truy nã như cô ta sao lúc này lại phát trực tiếp. Vừa vào xem bọn họ đã bị gương mặt quái dị của cô ta dọa cho hét toáng lên, còn chưa kịp để dân cư mạng thoát ra cô ta đã cười lớn mở miệng.

"Lý Cảnh Phong không phải anh đang tìm tôi sao, nào đến đây tôi tặng anh một món quà."

Sau đó flycam truyền tải hình ảnh của Trần Niệm Tuyết và vệ sĩ của mình lên màn hình.

"Lý Cảnh Phong, tôi và anh cùng thử xem ai nhanh hơn nào."

Cô ta quay sang nhìn cô cười khẩy, Trần Tuyết không ngờ cô ta lại điên đến mức này, biết nói gì lúc này cũng vô ích chỉ có thể liều một phen.

"Tôi cho cô 10 giây để chạy."

Bảy Thạnh siết chặt tay thành quyền, quay sang nhìn cô giọng đầy kiên định.

"Mợ chủ tôi giữ chân bọn chúng mợ chạy đi càng xa càng tốt, kéo dài thời gian cậu chủ nhất định sẽ đến."

"Không được, cháu sẽ không bỏ lại chú, muốn đi cùng đi."

"Chú già rồi sống cả đời vì nhà họ Lý có chết cũng không có gì hối tiếc, Cảnh Phong và Nguyên Vũ vẫn đang đợi cháu."

Trần Tuyết ứa nước mắt, phải cô không có lựa chọn nào khác.

"10, 9."

Trần Ái Tân bắt đầu điếm, cô điên cuồng chạy về phía trước, chú Bảy ở phía sau liều mạng cản chân đám người kia. Chạy được một đoạn, "đoàng" cô nghe tiếng súng vang lên phía sau lưng mình nhưng cô không thể dừng, chú ấy đã đánh đổi cả mạng sống của mình, chỉ để cô có thêm một giây kéo dài sinh mệnh. Vừa chạy cô vừa đưa tay lau nước mắt, giờ này cô không được yếu đuối.

☆☆TÒA NHÀ TẬP ĐOÀN NAM CẢNH.

Mạnh Hạo Nhiên vội vã xông thẳng vào phòng với vẻ mặt hốt hoảng.

"Cậu chủ không xong rồi mợ chủ xảy ra chuyện rồi."

Lý Cảnh Phong và Lý Cảnh Tùng lập tức bật dậy khỏi ghế, Mạnh Hạo Nhiên run rẩy đưa ipad đến trước mặt anh. Nhìn thấy chú Bảy bị bắt chết tại chỗ còn cô đang điên cuồng bỏ chạy, phía sau là một đám người đang truy sát cùng gương mặt của Trần Ái Tâm, cả người anh run lên.

"Chuẩn bị trực thăng ngay lập tức."

Cho dù hiện tại thế nào anh cũng phải giữ được bình tĩnh, bằng không không thể cứu cô được. Trong lúc đợi trực thăng, anh trực tiếp gọi điện cho ông nội của Hoàng Trác Nghiêm, huy động toàn bộ lực lượng quân đội ở Bình Phước, phải vào được Bù Gia Mập bằng tốc độ nhanh nhất có thể.

Lý Cảnh Tùng liên hệ QMy truy cập đường link để xác định vị trí. Dân cư mạng thì hoảng sợ không thể tin nổi, sau đó bắt đầu khẩn cầu kêu gọi các cơ quan chức năng nhanh chóng đến ứng cứu cô. Đặc biệt là fan của cô bọn họ vô cùng sợ hãi, chỉ có thể ngồi trước màn hình khóc lóc cầu nguyện cho cô bình an.

Trong khi Lý Cảnh Phong ngồi trên trực thăng bay đến Bình Phước, thì ở bên này Lý Nguyên Vũ sau khi nhìn thấy cũng một hai sống chết đòi Tiêu Lâm đưa mình đi. Không còn cách nào Tiêu Lâm đành mang cậu cháu trai mình cùng Hoàng Trác Nghiêm và những người khác bay đến Bình Phước.

Trong rừng Trần Tuyết không biết bản thân đã chạy bao lâu. Trần Ái Tâm chơi trò mèo vờn chuột, những lúc cô tưởng bản thân sắp bị bắt rồi thì cô ta lại cố ý thả cô chạy. Nhìn vực thác dưới chân, cô biết mình đã không còn đường sống nữa rồi. Hoặc chết trong tay Trần Ái Tâm, hoặc nhảy xuống cũng chết, dù gì cũng chết cô mệt mỏi quyết định không chạy nữa.

"Trần Ái Tâm muốn chém muốn giết tùy cô, tôi mệt rồi."

"Ồ ra mợ chủ nhà họ Lý cũng chỉ có thế này thôi sao."

"Đoàng"

Cô ta không nói không rằng trực tiếp nã súng vào chân cô, Trần Tuyết đau đớn khụy xuống, đây là muốn hành hạ cô trước khi giết à. Cô cũng không phản kháng nãy giờ chắc đã qua nửa tiếng rồi, với tốc độ của Cảnh Phong anh ấy nhất định đã đến rồi, chỉ cần cô giữ sức ráng chịu đựng thêm chút nữa.

"Mang cô ta đi."

Trần Tuyết bị đám người kia lôi lên một chiếc xe việt dã, bọn họ chạy thẳng qua biên giới Campuchia. Thấy càng đi càng xa Việt Nam lòng cô càng lạnh, chẳng lẽ nào hôm nay cô thật sự phải chết sao.

"Trần Ái Tâm giết người là phạm pháp, cô chẳng lẽ muốn cả đời còn lại sống trong tù sao?"

"Dù có chết tôi cũng sẽ kéo các người xuống địa ngục."

Sống một kẻ sắp chết như cô ta có gì phải sợ, cho dù cô ta có xuống địa ngục cũng sẽ lôi Lý Cảnh Phong cùng xuống. Để anh ta nhìn thấy Trần Niệm Tuyết từng giây từng phút chết trước mặt mình mà chẳng thể làm gì, thống khoái biết bao.

Trần Tuyết bị mất máu quá nhiều, đầu óc cô bắt đầu mơ hồ không rõ. Trần Ái Tâm mang cô đến một bãi đất rộng, có một chiếc quan tài đặt sẵn. Cô ta ném cô vào quan tài, trên nắp quan tài gắn sẵn camera sau đó cho người đóng đinh lại, chôn sống cô.

Cảnh tượng này được phát lên, tất cả những người nhìn thấy đều lạnh ngắt, chôn sống người khác còn phát trực tiếp cô ta đã điên đến mức nào.

"Lý Cảnh Phong, chẳng phải anh rất giỏi sao, sao nào phải đến nhanh lên một chút, nếu không thì cô ta không đợi nổi anh đâu."

Nói xong cô ta xoay người rời đi, trên màn hình chỉ còn truyền đến hình ảnh Trần Tuyết đang nằm im trong quan tài.

"Tìm ra vị trí chưa?"

"Tọa độ: 12°,21667°B 107,15°Đ thưa cậu chủ."

"Nhanh lên."

Bây giờ anh thầm cảm ơn trời, vì trước khi cô đi anh đã bảo cô đeo đồng hồ điện tử.

Kết quả khi bọn họ đến, bên dưới tọa độ này lại là một dòng thác. Sự tuyệt vọng bao trùm lấy anh mỗi một giây bị anh phí hoài trôi qua, khiến cô gần cái chết hơn bất cứ lúc nào. Lúc anh đang tuyệt vọng Tiêu Lâm gọi đến, đầu bên kia là tiếng của Lý Nguyên Vũ.

"Ba bãi đất trống phía đông Tboung Khmum."

Chỉ một câu ngắn gọn, trực thăng lập tức quay đầu hướng biên giới Campuchia.

☆☆BỘ QUỐC PHÒNG CAMPUCHIA, PHÒNG QUAN SÁT KHÔNG QUÂN.

"Báo cáo, báo cáo, phát hiện máy bay lạ xâm nhập không phận nước ta, tọa độ: 11°59′B 105°27′Đ, phía đông Tboung Khumum, xin chỉ thị bắn hạ, báo cáo hết."

[Những chương cuối cùng của bộ truyện rồi, ai hưa nhấn theo dõi nhớ theo dõi mình nha, để nhận được thông báo khi mình ra truyện mới nè]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play