Sau cái chết của bà Quỳnh Hoa một ngày đôi mắt Nó đã thâm quầng. Nó hận bà ta đến tận xương tủy nhưng trong thâm tâm Nó cũng cảm thấy có chút gì đó áy náy…Nó đang ngồi trong phòng ngủ trên lầu hướng mắt ra biển, biển đêm chỉ toàn một màu đen huyền bí mang lại cho người ta cái cảm giác lạnh lẽo vô cùng, xa xa có vài con tàu đi câu mực ban đêm có những chấm sáng nhỏ li ti…[biệt thự ven biển]………………Nó đang nhấm nháp ly rượu vang thượng hạng thì hắn đi đến…

- Em sao vậy? Đừng nghĩ ngợi nữa đó không phải lỗi của em!!!- Hắn từ trong nhà tắm bước ra quàng tay ôm cổ Nó từ đằng sau.

- -Em không biết nữa, em thấy… thương bà ta. Có lẽ…đó là "quả báo" anh nhỉ, liệu sau này lão Kim có bị quả báo như bà ta không?...Chắc có lẽ em sẽ là người mang quả báo đến cho lão ấy…-Giọng Nó buồn buồn.

- Băng Băng chúng ta ra nước ngoài sống đi em, hãy quên đi quá khứ và làm lại từ đầu. Sống hạnh phúc cùng anh và ba mẹ em nhé.!!!

- -Không được đâu anh à, em đã lỡ bước theo con đường này rồi, nếu giờ em đi thì tất cả mọi thứ do ba gây dựng nên sẽ thuộc về tay lão Kim, và…còn có cả mạng sống của em …anh…em xin lỗi. Em không đành lòng!!!- đôi mắt của Nó đang long lanh, những giọt nước như trực trào ra ngay tức khắc. Nó khóc vì cái gì chứ??? Là vì hắn, Nó cũng ao ước một cuộc sống bình thường như bao người khác. Một gia đình nhỏ với tiếng cười khúc khích của trẻ thơ, nhưng biết làm sao đây. Bỏ cuộc thì coi như chết chắc, vì XHĐ vốn rất trọng lời hứa, tiếp tục thì sao? Cũng chưa chắc đã sống được an toàn vì lão Kim là một con cáo già đầy thủ đoạn…..

- Không sao đâu, anh sẽ luôn bên cạnh bảo vệ cho em. Nhất định em phải thắng nhé vợ ngốc của anh!!!- Hắn cười hiền nhéo nhẹ chiếc mũi xinh xắn của Nó.

- -Anh à!!! Cám ơn anh!!! Cám ơn ba vì đã chọn anh cho em…

- Ngốc, yêu em lắm có biết không hả? Giờ đi ngủ với anh nhé…-hắn bế Nó trên tay đặt nhẹ lên chiếc giường hạnh phúc. Đôi môi mềm mại mơn chớn khắp cơ thể mịn màng của Nó!!! Có lẽ chỉ có những lúc này thì vợ chồng Nó mới được bình yên nhất, không toan tính, không tranh giành. Không phải ghanh đua giữa sự sống và cái chết!!!....

………………………………….

Sáng hôm sau thức giấc Nó thấy tinh thần thoải mái hơn rất nhiều, mở mắt ra không thấy hắn đâu Nó đã nghe lòng mình trống vắng, có lẽ do Nó đã yêu hắn nhiều quá mất rồi. Và một điều quan trọng là Nó không thể sống mà không có hắn, với tờ giấy nhỏ hình trái tim màu hồng trên bàn trang điểm. Nó mỉm cười khi thấy dòng chữ xinh xinh kèm theo tấm ảnh cười toe của tên chồng Nó…

- Vợ yêu, anh đi nha. Hôm nay anh phải đi gặp fan, sau đó còn đi phỏng vấn vk ạ, vk dậy ăn sáng rồi hãy đi làm nha!!! Iu vk nhìu…hôn vk!!!…Ck iu của vk!!!

………………….

Nó tắm rửa thay đồ rồi xuống ăn sáng cùng hai cô em gái….

_Chị, chúc chị buổi sáng tốt lành.-B Trâm, Btrinh mỉm cười chào Nó.

- -Uhm, hai em cũng vậy nha….Vú ơi mang dùm con đồ ăn sáng.- Nó gọi Vú Năm.

_Chị mai đã là thứ 7 rồi chị nhớ chuyện bữa tiếc chứ…-B Trâm vừa cắt miếng bò bít tết vừa nhắc Nó.

- -Uhm, chị nhớ rồi!!!...À này chiều hai đứa đến chỗ chị nha, chị có việc này muốn nhờ hai đứa.

_Dạ, mấy giờ chị???- BTrinh

- -Uhm, khoảng 2h nha. Thôi chị đi trước đây, sáng nay chị có cuộc họp sớm.

_Dạ, bye chị.- BT- BTrinh….

………………………

***Tập đoàn Hoa Thành[Hoa Thanh Group]…

- Thưa chủ tịch các cổ đông đã đến đầy đủ, chúng ta bắt đầu luôn chứ ạ?- Mary trợ lý của Nó mang trên tay xấp tài liệu dày cộm vào phòng Nó báo cáo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play