Không gian con, thành phố Anh Đào.

Thành phố Anh Đào là một không gian con cấp S, vì hoa anh đào nở rộ khắp nơi nơi nên nó đã được đặt tên như vậy. Thành phố hiện đang mở cổng đến ngày thứ hai, còn hai tiếng nữa sẽ đóng lại, những người dị năng bị mắc kẹt ở đây đang cố gắng hết sức trong việc giành giật đủ số đá sức mạnh để mở cổng không gian.

Là một không gian con cấp S nên linh thể ở thành phố Anh Đào hung hãn đến lạ, người dị năng không thể lấy đủ đá sức mạnh bằng cách giết linh thể trong vòng hai giờ. Nếu vẫn muốn rời đi vào lúc này, họ chỉ có thể lấy chúng từ những người dị năng khác. Thành ra, tại quảng trường trung tâm cũng chính là lối ra của thành phố, mấy trăm người dị năng đang ra sức chém giết lẫn nhau để giành lấy cơ hội trốn thoát.

“Cấp C? Dù gì cũng đếch ra được, khôn hồn nhả đá ra đây, có lẽ mày còn sống thêm được ba hôm nữa.” Một người dị năng cấp A đã chặn một người cấp C lại rồi đòi đá sức mạnh của người ta.

Trong không gian con đẳng cấp cao, tỉ lệ sống sót của người dị năng cấp thấp là cực kì thấp. Những người cấp thấp có thể thoát ra ngoài chỉ khi nhận được sự giúp đỡ từ đồng đội cấp cao hơn hoặc là phải may mắn đến mức khó tin. Mà mấy người như thế thì đã rời khỏi không gian con ngay trong ngày đầu tiên rồi. Những người cấp thấp ở lại đến ngày cuối cùng gần như không thể chạy trốn được nữa rồi. Bởi vì chỉ cần họ chạy ra cổng, kẻ yếu như họ sẽ trở thành con mồi cho tất cả những người cấp cao. Vậy nhưng họ chỉ có thể thoát chết khi ra được ngoài. Thế nên dẫu cơ hội mong manh thì họ cũng phải thử cho bằng được.

Người cấp C bị đàn áp biết mình không vượt qua được kiếp nạn này nên đã ném vật phẩm đựng đá sức mạnh sang. Đến khi đối phương chạm tay vào món đồ, hắn hét lên: “Nó có vật phẩm cấp S này.”

Vừa nói xong, mọi người quay phắt về phía hai người.

“Mày nói linh tinh cái gì đấy?” Khuôn mặt người cấp A biến sắc.

“Tôi nhặt được vật phẩm cấp S tại phủ thành chủ nhưng bị hắn cướp rồi.” Người cấp C hung ác: “Tao không thoát được thì mày cũng đừng hòng được sống.”

“Tao giết mày!” Người cấp A nóng máu, giơ tay tung chưởng vào người cấp C, anh ta không tránh kịp nên bị hất tung vào tường, rơi xuống đất bất động.

Sau khi giết anh ta, người cấp A quay người định chạy ra cổng, nhưng hắn vừa động chân, tất cả người dị năng mạnh hơn hắn ở xung quanh đã tấn công một cách dồn dập. Vật phẩm cấp S, xỉa được là vua. Bị mọi người bao vây tiêu diệt như thế này, người cấp A cũng không thể sống thêm được mấy giây, bị đánh chết ngay tức khắc. Khi hắn tàn đời, có người dị năng hệ phi hành nhặt được vật phẩm. Người đó nhanh chóng giơ cao món đồ lên, đồng thời với tay hứng nhưng chỉ lấy được vài viên đá cấp thấp.

“Đệch! Bị lừa rồi!” Người đó vứt vật phẩm chứa đá sức mạnh xuống đất, quay đi tàn sát những người dị năng cấp thấp khác.

Đám người đang định ra tranh cướp thấy vậy lập tức giải tán, tiếp tục săn lùng những người dị năng cấp thấp khác.

Đây là cái bẫy chết người, một chuyện quá đỗi thường tình, nhất là vào thời điểm như thế này. Người cấp thấp biết chắc rằng mình sẽ phải chết, nhưng trước khi lìa đời sẽ dùng cách này để hãm hại người cấp cao hơn đã cướp đoạt đá sức mạnh của mình. Nếu thành công thì xem như mình đã báo thù cho bản thân. Thật ra lúc kẻ đó tri hô, hầu hết mọi người đều biết đó có thể là một cái bẫy nhưng họ chẳng quan tâm, nhỡ đâu là thật thì sao, dù gì giết chết một người cấp cao cũng chỉ mất mấy giây mà thôi.

“Ngu si, còn cho đối phương có cơ hội nói chuyện.” Thậm chí có người còn giễu cợt người dị năng cấp A kia là kẻ dốt nát.

Khác với trận chiến sinh tử ở quảng trường trung tâm, một người mặc áo bào cúng tế màu đỏ thẫm đang bước chầm chậm ra khỏi làn sương màu xám tro rồi tiến vào giữa thành phố. Người đó chính là đại tư tế.

“Đây là không gian con thứ ba rồi, không biết Trần Sơ có ở đây không?” Đại tư tế hơi sốt ruột, suốt một tháng qua, hắn liên tục di chuyển qua dòng không gian, chính hắn cũng thấy mệt.

Hắn nghe theo tiếng đánh nhau, đi thẳng đến quảng trường trung tâm. Hắn chẳng buồn để mắt đến xác người rải rác dưới đất, cứ bước dọc qua từng phiến đá nhuốm máu, lia mắt nhìn những người dị năng còn sống.

Không có ở đây.

Đại tư tế mất kiên nhẫn, giơ pháp trượng trong tay lên, cả trăm sức mạnh nguyền rủa tràn ra, ăn mòn cơ thể từng người.

“Dừng tay!” Sự cảm ứng linh hồn được kích hoạt, giọng nói của đại tư tế vang vọng trong thâm tâm của mỗi người, khiến cho bọn họ đình chiến.

Mọi người đồng loạt quay người, hoảng hốt nhìn ra cổng chính, thấy đại tư tế bỗng nhiên xuất hiện.

“Linh thể cấp cao?!” Có người la lên thất thanh.

Người dị năng nào cũng biết trong không gian con có linh thể cấp cao, nhưng không phải đâu cũng có, chỉ rất ít không gian con cấp S mới có mà thôi, kể cả thành phố Anh Đào cũng chẳng thấy tăm hơi. Ít nhất, theo thông tin trước đó, không ai ở trong thành phố Anh Đào gặp được linh thể cấp cao.

Có chuyện gì thế này? Là do bọn họ không phát hiện ra hay bởi thành phố Anh Đào thăng cấp rồi?

Giờ còn xuất hiện linh thể cấp cao, vậy còn ra ngoài thế nào được nữa?

Chết tiệt, biết thế đã đi luôn cho rồi.

Mọi người mang trong mình những ý nghĩ khác nhau, có người sợ hãi, có người tiếc nuối, cũng có những người muốn tận dụng cơ hội để mở cổng không gian rời đi, nhưng không ai dám di chuyển trước.

“Có ai biết Trần Sơ không?” Đại tư tế thấy mọi người im lặng nên đã lớn tiếng hỏi.

Linh thể cấp cao đến đây tìm người?

Chẳng ai hiểu được suy nghĩ của đại tư tế nên không dám trả lời tuỳ tiện.

Đại tư tế nhìn qua, bao vây một người dị năng đang nói chuyện, khoá sự cảm ứng linh hồn lại, hỏi: “Ngươi có quen Trần Sơ không?”

Người dị năng bị phong toả chợt sững lại, sợ sệt lắc đầu: “Không… Không quen.”

Đại tư tế cau mày, không thấy hắn hành động gì nhưng người dị năng đã hét lên xong ngã gục xuống đất, co giật rồi tắt thở.

Chết? Lời nguyền chết chóc!

“Không biết trả lời à?” Đại tư tế rất bất mãn.

Mọi người không dám đáp lại, chỉ đang tự hỏi Trần Sơ là ai? Người dị năng bị nhắm đến cúi gằm đầu, sợ rằng ngước lên sẽ bị đại tư tế để mắt đến mình.

“Có quen Trần Sơ không?” Đại tư tế hỏi lại lần nữa, còn to tiếng hơn vừa nãy, nhưng xung quanh còn thinh lặng hơn cả.

“Không biết à?” Đại tư tế lại nhăn mày.

“Tiền bối!” Có người không kìm được, cậu sợ nếu không lên tiếng, đại tư tế điên lên sẽ giết chết họ bằng lời nguyền.

“Ngươi biết à?” Đại tư tế nhìn người đó.

“Không… Nhưng tôi tìm được.” Cậu định nói không quen nhưng nghĩ đến người dị năng vừa bị lời nguyền sát hại thì đã sửa lời ngay: “Ngài đang tìm người dị năng trên Trái Đất đúng không? Tôi có thể tìm cho tiền bối, đợi tôi về địa cầu, tôi sẽ thăm dò giúp ngài. Ở Trái Đất, việc tìm người dễ dàng lắm.”

Thông minh quá. Cậu chàng này chỉ là một người dị năng cấp B, không thể sống sót và rời khỏi đây sau cuộc chiến cuối cùng chỉ bằng sức mạnh của mình. Cậu đang tận dụng thế lực của linh thể cấp cao, lấy cớ tìm người giúp hắn để thoát ra không gian con một cách hợp lí. Dù gì cũng phải chết, lỡ mà thành công thì còn cơ hội sống. Chó chết, sao này mình không nghĩ ra chứ? Một số người dị năng cấp thấp hối tiếc trong âm thầm.

“Việc tìm người trên Trái Đất dễ lắm à?” Đại tư tế hỏi.

“Đúng, quá dễ.” Người dị năng cấp B đáp bừa như vậy, cậu thực sự đã đánh cược tất cả và may mà cậu đã thắng rồi. “Trái Đất chúng tôi có mạng, thông tin của mọi người đều có thể tìm thấy trên đấy. Chỉ cần ngài cho tôi biết đặc điểm của người mà ngài muốn tìm, tôi chắc chắn sẽ tra giúp ngài. Ngài có thể nguyền rủa tôi, nếu tôi không thể tìm thấy người đó, ngài có thể giết tôi bằng lời nguyền ngay tức khắc.”

“Thật không?” Đại tư tế nhìn những người khác.

Bây giờ không ai dám nói láo, cứ gật đầu lia lịa.

“Đã vậy, tất cả các ngươi đi tìm hết cho ta. Ta muốn tìm một người tên là Trần Sơ, khoảng hai tư hai lăm tuổi, dị năng hệ phong, cấp mười bốn… Theo cách gọi của các ngươi thì chắc là hắn đã vượt qua cấp S, vừa mới rời khỏi trại Miêu.” Cháu ngoại của Miêu Ca Vân từng nói, người ngoài gọi chỗ ở của bọn họ là không gian con: “Ra ngoài tìm hắn, để hắn đến gặp ta. Nếu hắn không tới trong vòng một tháng, các ngươi sẽ chết hết.”

Nói xong, đại tư tế hoá thành màn sương mịt mù rồi khuất dạng.

Người dị năng đứng sững lại, không ai dám lộn xộn, mãi đến khi có người cấp C len lén chạy ra gần cổng, dùng đá sức mạnh để mở cửa không gian, bấy giờ mọi người mới hoàn hồn, tiếp tục chiến đấu với nhau, tranh giành slot được rời đi sau cùng.

*

Thành phố Tấn, Lâm Xuân vừa mới tắm xong, mặc bộ đồ ở nhà rộng thùng thình ngồi trên sofa xem TV, điện thoại trên bàn bất chợt rung lên liên tục.

Cô rời mắt khỏi màn hình TV, cầm máy lên, mở WeChat ra, thấy tổ sáu đang nói chuyện với nhau.

Vua Biển lại gửi tin đồn gì à?

Mặc dù đây là nhóm công việc nhưng tổ sáu ít việc quá trời, đã vậy hai tháng nay thành phố Tấn yên bình vô cùng, không gian con cũng chẳng xuất hiện, vậy nên ngoài lúc phát tiền lương, Lâm Xuân nhắn vào nhóm để thông báo cho mọi người thì cả hội chả nói với nhau câu nào. Nếu có ai hiện hình, chắc chắn là Vua Biển hóng hớt được lời đồn đại ở đâu đó nên phải chia sẻ cho cả nhóm cùng nghe chứ không chịu giữ lại cho riêng mình.

Lâm Xuân ấn vào xem, ngạc nhiên nhận ra, người mở đầu câu chuyện không phải là Vua Biển mà là anh Thanh Không kiệm lời.

Thanh Không: Có linh thể đẳng cấp cao ở không gian con đang tìm Trần Sơ.

Ngay bên dưới là ba tấm ảnh chụp màn hình.

Lâm Xuân ấn vào từng hình một, cô thấy rằng ba bức này đều được lấy từ các trang web dị năng khác nhau, nhưng nội dung về cơ bản là giống nhau, người ta nói có thầy nguyền rủa cấp cao đang tìm Trần Sơ, đồng thời hạ lời nguyền với những người dị năng còn sống sót trở về. Họ nói nếu Trần Sơ không vào không gian con để gặp thầy nguyền rủa cấp cao trong vòng một tháng, tất cả mọi người sẽ bị người đó tàn sát bằng lời nguyền.

1L: Vượt qua cấp S? Trái Đất có người dị năng vượt qua cấp S à?

2L: Tại sao không? Chắc chắn tổ chức chính phủ và Lửa Xanh đã có người qua cấp S rồi. Nếu không thì đối phó với linh thể đẳng cấp cao kiểu gì? Nhưng mà nhà nước vẫn giữ bí mật nên tép riu tụi mình mới không biết gì mà thôi.

7L: Đồng ý với lầu hai, tôi từng vào không gian con cấp S, ở đấy tôi thấy một người dị năng hệ thuỷ, phất tay phát đã tạo ra được sóng thần, đây không thể là sức mạnh của cấp S được.

11: Có lần tôi uống rượu với bố, bố buột miệng bảo chính phủ có tiểu đội chiến lực cao cấp, tiếc là không hỏi được tên.

16L: Linh thể cấp cao đó muốn tìm người trong tiểu đội này à?

30L: Thật ra nó dễ tìm mà, cậu ta tên Trần Sơ, Trình Sở hoặc là mấy tên đồng âm khác, dị năng hệ phong, vượt qua cấp S. Người mạnh thế này chỉ cần ra mặt là sẽ tìm được nhanh thôi.

36L: Đợt trước cái người giết chết gã hệ thổ rồi lấy luôn bản đồ địa mạch là người dị năng hệ phong đúng không, hình như tên là Trần Sơ thì phải?

40L: Trần Sơ đưa bản đồ địa mạch vào trại Miêu rồi hi sinh rồi còn gì?

51: Ông chứng kiến tận mắt à? Lỡ đâu người siêu cấp S sống được dưới tác động của vật phẩm tai hoạ? Với lại chính phủ đã đăng cáo phó lên đâu.

52L: Chả lẽ là Trần Sơ này?

55L: 80% rồi.

60L: Linh thể cấp cao kia tìm Trần Sơ làm gì nhỉ?

72L: Đích thị là Trần Sơ đắc tội người ta rồi, hắn muốn ép Trần Sơ vào không gian con để hắn được báo thù.

78L: Nếu tôi là Trần Sơ, còn lâu tôi mới đi, vào phát là chết tươi, thầy nguyền rủa, nhỡ lúc hắn nói ra câu đó hắn đã nguyền rủa mình rồi thì sao? Hãm nhất trên đời là thầy tà thuật còn ác nhất là thầy nguyền rủa.

80L: Linh thể cấp cao đó nguyền rủa nhiều người dị năng lắm, không ít người trong đấy là quan chức nữa, không thể nhắm mắt làm ngơ được.

92L: Người lớn cả rồi, cuộc đời của mình mà còn phải để cho người khác cứu. Lần nào vào không gian con chúng ta cũng sẵn sàng cho cái chết rồi còn gì?

101L: Đây là linh thể cấp cao, nếu như không phải do Trần Sơ, chúng ta không bao giờ gặp phải sự tồn tại đáng sợ như vậy. Vả lại tôi đã thấy những bài viết tương tự trên các diễn đàn khác, người đăng bài cũng xuất hiện trong không gian con khác. Điều này chứng tỏ linh thể này có thể tự do đi lại giữa các không gian. Ai dám chắc rằng mình sẽ không bao giờ gặp phải hắn? Đây là một quả bom nguyên tử biết đi, ai thả ra, người nào chịu trách nhiệm xử lí, tôi không muốn làm con tốt thí đâu.

120L: Ủng hộ.

160L: Ủng hộ +10086

Sức mạnh của cư dân mạng vô cùng hùng hậu, anh một câu tôi một câu phân tích đâu ra đấy, chẳng những chỉ ra những lực lượng được giấu kín của các nước, đồng thời còn xác định được danh tính của Trần Sơ.

Vua Biển: Con bà nó, chuyện gì thế này? Thầy nguyền rủa? Đại tư tế ở toà Khoá Hồn? Hắn rời khỏi đó rồi đi sang mấy không gian khác?

Thanh Không: Theo thông tin thu thập được trên mạng, khả năng linh thể cấp cao này là đại tư tế lên đến 90%.

Vua Bẩn: Lúc ấy chúng mày làm cái gì đấy? Sao đại tư tế đã thoát khỏi toà Khoá Hồn rồi mà còn cắn Trần Sơ mãi không nhả?

Vua Biển: Sao tao biết được?

Vua Bẩn: Mày vào toà Khoá Hồn còn gì?

Vua Biển: Thế phải truy sát Lâm Xuân chứ, đợt đó Lâm Xuân làm sập toà Khoá Hồn mà, còn bé cũng bòn sạch cả chỗ đó luôn.

Lâm Xuân: Chó má quá mà.

Vua Biển: Dù gì tao cũng không làm đổ toà Khoá Hồn.

Lâm Xuân: Nhưng anh cướp vương miện của đại tư tế.

Vua Bẩn:

Thanh Không:

Trợ lí Đàm: Mấy anh mấy chị tạo nghiệp rồi đấy!!!!

Thanh Không: Nhưng đây cũng không phải lí do chính.

Nếu đây là nguyên nhân thì đại tư tế sẽ không bám lấy Trần Sơ mà sẽ đuổi cùng giết tận hai tên trộm đồ nhà mình.

“Tinh tinh”, Lâm Xuân bỗng nhận được tin nhắn riêng của Vua Biển.

Vua Biển: Đại tư tế vẫn muốn chiếm xác Trần Sơ à? Bởi vì trên người có lời nguyền không được phép nói ra chuyện này nên Vua Biển không thể nhắn trong nhóm được, chỉ đành trao đổi với người biết chuyện là Lâm Xuân.

Cô ngẫm nghĩ một lát rồi trả lời: Không đâu, hồi trước đại tư tế muốn đoạt xác của anh Trần Sơ nhưng hắn vẫn lén lén lút lút, sợ người khác phát hiện ra, vậy sao lần này lại làm ầm lên như thế?

Vua Biển: Còn nguyên do nào khác nữa ư?

Lâm Xuân: Em cũng không biết.

Cô nghĩ thêm về điều này rồi nhắn vào nhóm: Bọn em cũng gặp đại tư tế trong trại Miêu.

Thanh Không: Trong trại Miêu đã xảy ra chuyện gì rồi?

Lâm Xuân: Đại tư tế muốn giết bọn em, vất vả lắm tụi em mới thoát được.

Khi ấy cô chỉ muốn rời khỏi đây nên không nghe gì hết. Cô nghĩ ngợi một lúc rồi lại gõ thêm dòng chữ: Dị năng của anh Trần Sơ lên cấp vào lúc đấy.

Vua Bẩn: Có liên quan đến vụ này không?

Trợ lí Đàm: Giờ mấy cái này không quan trọng nữa rồi, quan trọng là đại tư tế nguyền rủa cả một nhóm người dị năng, vừa có dân vừa có quan, anh vừa thống kế qua, ba cái không gian con cộng vào cũng phải hơn hai trăm người. Nhiều người thế này, có lẽ chính phủ sẽ cân nhắc đến việc cho Trần Sơ vào không gian con gặp đại tư tế.

Thanh Không: Có khi thế thật.

Dựa trên ý kiến của dân mạng, mọi người ai cũng sợ mình sẽ gặp phải đại tư tế khi vào không gian con. Một linh thể đẳng cấp có thể đi lại tự do qua các không gian con là điều vô cùng khủng khiếp. Đại tư tế lại chỉ đích danh Trần Sơ, nếu Trần Sơ không đi, sau này tình hình trên Trái Đất sẽ rất khó khăn. Chẳng lẽ đây là mục đích của đại tư tế, một âm mưu quá đỗi thâm độc.

Vua Bẩn: Có khả năng chính phủ sẽ phái Côn Luân đi thắt cổ đại tư tế.

Ánh mắt Lâm Xuân sáng lên: Đúng vậy, giờ anh Trần Sơ cũng được xem là một thành viên của Côn Luân.

Hai tháng nay Trần Sơ ở Đế Đô mãi không về, cô cũng ngầm thừa nhận anh đã gia nhập Côn Luân rồi.

Thanh Không: Đây là cách giải quyết tốt nhất.

Cùng lúc ấy, Đế Đô, viện nghiên cứu.

Ông Hoa nhận được tin thì hỏi Trần Sơ ngay lập tức: “Tại sao đại tư tế lại tìm cháu?”

Anh chau mày, sau khi biết đại tư tế tìm mình trên khắp thế giới, anh nghĩ rằng hắn muốn anh vào không gian con và sau đó sẽ chiếm đoạt thân xác của anh, nhưng nghĩ lại thì thấy không đúng chút nào. Nếu như có thể dùng cách này để cướp xác thành công, đại tư tế đã chẳng nhẫn nhịn nhiều năm như vậy, chỉ cần ở trong toà Khoá Hồn là được rồi.

Vậy ra đại tư tế tìm mình vì lí do khác ư?

Trần Sơ lắc đầu: “Cháu cũng không biết.”

Ông Hoa: “Thế thì lạ quá.”

Trần Sơ nhìn những lời nhắn trên mạng hô hào anh hãy vào không gian con để ngăn chặn đại tư tế “ban phát” lời nguyền, anh bình tĩnh hỏi: “Chính phủ định xử lí như thế nào ạ?”

Ông Hoa: “Mặc dù cháu chưa qua bài sát hạch của Côn Luân nhưng tôi sẽ xin cho Côn Luân đi xử lí vấn đề này, chúng ta không thể để linh thể của không gian con đe doạ mình được.”

Hết chương 108.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play