Sau khi Lâm Hạo Nhân tìm về một tia tàn hồn cuối cùng bèn rơi vào hôn mê hai ngày, trên đường cũng đã có lúc tỉnh lại nhưng cả người cứ ngơ ngơ ngốc ngốc, sự hung hãn ngày xưa không còn trong mắt anh nữa, thay vào đó là vẻ mờ mịt ngơ ngơ ngác ngác. Vì gần đây tóc dài quá còn chưa kịp đi cắt nên đỉnh đầu của anh có mấy cọng tóc ngắn ngắn bị dựng ngược lên. Anh mặc trên người một bộ đồ ngủ bằng tơ lụa màu xanh nước biển khiến cho cả người không hiểu sao lại mang đến một cảm giác khá là… đáng yêu.
Hình Du có chút chống đỡ không được. Khi hắn đỡ anh lên để đút anh uống sữa bò, thừa dịp không có người nào ở đó bèn lén lút hôn lên môi anh một cái.
Lâm Hạo Nhân phát ra một tiếng “Ưm” bằng giọng mũi, giọng nói khàn khàn vì ngái ngủ mang theo cảm giác cực kỳ mệt mỏi, nhưng cũng vô thức làm lay động lòng người. Hình Du buông ly xuống, một tay vòng ra sau đầu Lâm Hạo Nhân mạnh mẽ kéo anh lại gần, sau đó, không đợi cho đối phương kịp phản ứng lại thì hắn đã hôn xuống một nụ hôn thật sâu.
Hương sữa ngòn ngọt hòa quyện với hơi thở nóng bỏng chỉ trong một giây đã biến thành một loại thuốc kích tình mạnh mẽ. Lâm Hạo Nhân theo bản năng nắm lấy cổ áo của Hình Du, đầu lưỡi quấn quýt loạn xạ nhằm tìm kiếm sự vui thích, hàm răng thỉnh thoảng chạm vào một chỗ, dù đau nhưng điều đó lại càng khơi dậy khí huyết trong người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT