Mưa phùn dày đặc tí tách rơi trên lá cây, như một bản nhạc cổ đều đều buồn tẻ vang lên trong khu rừng rậm rạp, nhất thời không có ai lên tiếng nói chuyện.
Vốn dĩ khung cảnh trong trận pháp đã tối tăm không thấy mặt trời, giờ có thêm cơn mưa phùn mù sương lại khiến nó càng u ám hơn. Nước mưa làm ướt mấy sợi tóc trên người, tay cầm kiếm của Ngô Triều Sinh run lên nhè nhẹ, lát sau mới bình tĩnh lại mà nắm chặt lấy kiếm. Ánh mắt y nghiêm túc và chăm chú, cố chấp nhìn tiểu sư đệ, nói: “Ngươi nói đúng.”
Kim Qua ngây người.
Ngô Triều Sinh mím mím môi, để lộ ra một nụ cười dịu dàng có chút gượng ép: “Đúng là ta chưa thật sự hiểu rõ ngươi, nhưng điều đó chẳng hề xung đột với việc ta lo lắng cho ngươi. Ngươi cũng không thể chỉ dựa vào điều này mà phán cho hành động của ta là đúng hay sai, đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT