Lâm Hạo Nhân nhận ra có điều gì đó không đúng, cứ coi như Tiêu Đan đang mộng du nhưng ở một nơi xa lạ như vậy, cậu ta có thể đi lại một cách dễ dàng như vậy, ngay cả cầu thang hay bàn ghế cũng không thể cản cậu ta được.
Giống như cậu ta đã ở trong căn nhà này nhiều năm rồi, đã trở nên quen thuộc đến mức dù cho có nhắm mắt thì cũng đi được.
Lâm Hạo Nhân nhìn Tiêu Đan cầm con dao nhỏ chậm rãi đi xuống lầu một, thẳng một mạch đến phòng khách, rồi đến “khu triển lãm” mà Hình Du từng giới thiệu trước đây, vừa nghĩ đến trong đó có đèn lồng làm từ da người, ghế điện, vân vân.. khiến Lâm Hạo Nhân không khỏi ớn lạnh sống lưng.
Anh muốn gọi điện thoại cho Hình Du, nhưng tay lục tìm trong túi quần lại không thấy thì anh nhớ ra ban nãy khi đi ra ngoài, anh chỉ mãi lo chuyện quần áo nên không để ý đến điện thoại rơi trên sàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT