Lâm Hạo Nhân rửa mặt và thay đồ bằng tốc độ nhanh nhất có thể, lúc mở cửa còn thở không ra hơi, gió lạnh từ bên ngoài thổi vào trong làm tan đi hơi ấm chứa đầy trong căn phòng, Hình Du nhích nhích chóp mũi, nói: “Hôm qua anh lại ăn ngoài à? Để em đoán nhé, là pizza sao?”

Vì Lâm Hạo Nhân không thích mở cửa sổ, máy điều hoà lại được bật cả đêm nên mùi đồ ăn mua ngoài vẫn còn đọng lại, tai và cổ Lâm Hạo Nhân đỏ bừng lên. Nhanh chóng tắt điều hoà rồi mở cửa sổ, rồi kéo rèm ra, dọn dẹp mấy thứ của đồ ăn mua tối qua rồi đặt ra ngoài cửa, sau đó lục tìm chai nước hoa Tiêu Đan đã để lại ở đây và xịt lung tung quanh căn phòng.

Hình Du ngồi trên sofa híp mắt cười nhìn anh tay chân luống cuống thu dọn, ánh mắt quét qua vết thâm quầng dưới mắt anh, hỏi: “Anh thức khuya ạ? Hay ngủ không được ngon?”

Lâm Hạo Nhân rót một ly nước sôi, đặt lên bàn một cái “cạch”, thẹn quá hóa giận nói: “Không cần cậu quan tâm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play