Thời gian Hình Du hôn mê khá lâu, thân thể khuyết thiếu chất dinh dưỡng trở nên rất ốm yếu. Cơ bắp chân cũng bị teo lại một chút và trông hắn gầy hơn hẳn bình thường.
Hắn nhìn chằm chằm mắt cá chân mình một lúc, không biết vì sao lại luôn có cảm giác như hắn có thể nhớ ra điều gì đó khi nhìn vào mắt cá chân của mình.
Tuy nhiên, dù cho hắn có cố gắng nhớ lại đến mấy thì trong đầu hắn cũng chỉ có một màn sương mù dày đặc không thể tan biến.
Nhưng may mắn là hắn đã quá quen với việc linh hồn rời khỏi thể xác. Mặc dù thời gian hôn mê đã vượt quá thời hạn được ghi lại trong bản ghi chép nhưng tốc độ khôi phục vẫn rất nhanh. Trong hai ngày, ngoại trừ việc cơ thể vẫn còn hơi gầy yếu thì hắn đã không còn gặp vấn đề gì nghiêm trọng nữa.
Bác sĩ gia đình kiểm tra xong liền rời khỏi phòng. Chú nhỏ của Hình Du, Hình Thiên Lộc trở về từ bên ngoài. Chú gỡ khăn quàng cổ xuống đưa cho quản gia, tháo cả găng tay, vừa cười nói vừa bước vào cửa: “Hôm nay cảm thấy thế nào?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT