Dĩ Vân cũng không tỏ ra khách khí với Vân Châu Ngọc. Dù sao cũng buộc miệng nói là cha hắn rồi thì cũng không nên bày ra dáng vẻ quá e dè. Tuy nhiên, bây giờ nàng có hơi hối hận. Nếu như Vân Châu Ngọc lại lộ ra tính hay cằn nhằn, người đau khổ chính là nàng.
Dĩ Vân thở dài trong lòng, tự hỏi tại sao mình ngày càng trở nên mất kiểm soát. Nàng vốn chỉ nên là một hệ thống với tâm hồn trong sáng mà thôi.
Sau đó, Vân Châu Ngọc Ngọc đột nhiên cười nắc nẻ, không chút do dự nhìn sang phía nàng rồi nói: "Cha!"
Dĩ Vân: "? ? ?"
Vân Châu Ngọc nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng noãn, nói: "Chính miệng của ngươi nói là làm cha của ta, thì phải toàn tâm toàn ý chăm sóc ta, làm một người cha tốt, hiểu không?"
Dĩ Vân: "..."
Nàng đã quên mất mặt vô liêm sỉ của Vân Châu Ngọc rồi, về điểm này thì Dĩ Vân không thể sánh với hắn được. Ngay sau đó, nàng đã nhận được những rắc rối mà tự mình chuốc lấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT