Lúc Du Học trở về, Tô Dĩ Vân đang tập lời thoại.
Cô cuộn tờ giấy A4 lại thành micro, giọng đầy cảm xúc diễn lời thoại trong vở “Giông tố”: “Đó là số mệnh rồi. Là số mệnh bất công này!”
Nghe thấy tiếng chìa khóa lách cách kêu bên ngoài, cô vội thu lại cảm xúc, hít sâu một hơi, thấy Du Học đi vào, cô đi tới giúp anh cởi khăn quàng cổ: “Trở về rồi đấy à, có muốn ăn gì không?”
Lúc này cũng đã hơn 11 giờ tối rồi.
Sắc mặt của Du Học không có gì bất thường, lúc cô vui vẻ cầm khăn cổ chuẩn bị rời đi lại bị ngăn lại: “Đợi chút”
Tô Dĩ Vân quay đầu lại, Du Học đứng ở cửa ra vào, ánh đèn ấm ấp, một nửa người được ánh sáng ôm lấy một nửa chìm trong bóng tối, xương mày cao được ánh sáng chiếu đổ bóng nhạt, càng làm nổi bật khoảng tối nơi mí mắt cùng đôi mắt sâu.
Ánh sáng khiến cô như đang thưởng thức một bức tranh nghệ thuật vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play