Được, rất tốt.
Cái "thông báo" này, tràn ngập phong cách của Du
Học, tự cao tự đại, không hề có lý do, bởi vì sau khi cô từ chối một cách dứt
khoát, sắc mặt Du Học vẫn như thường, trả lời một câu: "Tùy cô, cô có
quyền từ chối.”
Thực lực diễn giải cái gì gọi là "Chỉ cần tôi không xấu
hổ, thì người xấu hổ chính là người khác", anh ngược lại rất nhàn nhã,
nhưng Tô Dĩ Vân đang vùi đầu vào đồ ăn, không khống chế được dùng ngón chân đào
đất.
Cô cảm thấy xấu hổ thay người khác, đúng là không thể thay
đổi được.
Du Học đứng lên, nhìn xuống đồng hồ, nói: "Tôi sẽ đưa
cô về.”
Tô Dĩ Vân vừa lau miệng, theo bản năng thốt ra: "Không
cần không cần, tôi lái xe tới...”
Hai người im lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT