Khi thuyền của đội cứu hộ đến nơi
thì mưa đã tạnh, không còn tiếng sấm sét khiến mọi người hoảng sợ
nữa.
Tô Dĩ Vân và Du Học đang ngồi yên
lặng ở hai đầu thuyền.
Các nhân viên vừa sợ vừa cảm thấy
may mắn, họ liên tục nói xin lỗi, cũng may không xảy ra chuyện gì. Đạo diễn tắt
thiết bị quan sát trên thuyền đi, nói với phó đạo diễn bằng một giọng vô cùng
tiếc nuối: "Thiết bị quan sát ban đêm tối đen, không nhìn thấy gì
cả."
Dĩ Vân nghĩ thầm, đương nhiên rồi,
cô còn chẳng liên lạc được với hệ thống.
Cô tò mò hỏi hệ thống: "Vừa rồi
xảy ra chuyện gì vậy?"
Hệ thống: "Ừm, cũng tương tự
như mất kết nối vậy, đó là chuyện ngẫu nhiên không có gì bất thường cả."
Dĩ Vân: "Ôi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT