Phố Đen, khu vực tối tăm, khó quản lí nhất trong Xuân thành.
Người dân cư trú phần lớn là những người ở tầng chót của xã hội này. Bọn họ không có dị năng gì cường đại, cũng không có thủ đoạn đặc thù để mưu sinh. Phần lớn là những người không có bất kỳ dị năng gì. Chỉ có thể làm những công việc dơ bẩn nặng nhọc nhất trong toàn bộ thành để mưu sinh.
Tiểu Truy từ nhỏ đã ở phố Đen, cậu không nhớ rõ cha mẹ mình là ai, cũng không biết tên họ. Bởi vì có thói quen ăn trộm ăn cắp, thường xuyên bị người ở trên phố đuổi đánh, cái tên Tiểu Truy này được mọi người tùy tiện đặt cho.
Cậu bé bảy tám tuổi ngồi xổm đối diện tiệm tạp hóa Lão Tam, chảy nước miếng nhìn bình pha lê chứa đầy kẹo. Cái bình pha lê thật dày dùng dây xích, khóa lại, tỏ vẻ cái bình này không để cho người khác đụng vào loại đồ ăn quý giá này.
Loại đồ ăn ngọt ngào này, cậu mới chỉ nếm vài lần. Giờ phút này Tiểu Truy không khỏi nhớ tới người nam nhân mới quen mấy ngày hôm trước, tuy đôi tay bị gãy, một mình nằm trong góc nhỏ hẹp âm u, thoạt nhìn có chút đáng thương.
Nhưng lại có người tình nguyện mua đường cho hắn ăn.
Nếu cũng có người nguyện ý mua đường cho cậu ăn thì tốt rồi, Tiểu Truy nuốt nuốt nước miếng.
Cái người kia thật sự quá keo kiệt, một viên cũng không chia cho cậu. Trừ cái này ra hắn cũng còn coi như không tồi, ít nhất hắn có thể an an tĩnh tĩnh mà nghe cậu nói chuyện, không giống người khác luôn không phải đánh chửi, chính là khinh bỉ. Đáng tiếc lần trước quay lại thăm hắn, đã không còn ở trong căn phòng kia, không biết đi nơi nào.
Tiểu Truy trở lại chỗ ở, một túp lều lụp xụp, chỗ ở có vẻ quái dị, nhìn kỹ cái lều mà nói có thể thấy được bên trong góc nhỏ, là dùng xương chỗ lồng ngực ma vật cấp thấp làm khung, cái lầu xiêu xiêu vẹo vẹo bị gió lùa còn có thể miễn cưỡng khóa lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT