Đi đến căn phòng có cửa sắt, bước chân Diệp Bùi Thiên bỗng chậm lại, cầm lấy tay Sở Thiên Tầm, chậm rãi đi vào cái đường nhỏ tối tăm chật hẹp.
“Ở Nga thành, vào ban đêm, anh đã từng ở chỗ như vậy.” Thanh âm Diệp Bùi Thiên bên trong hành lang dài vang lên,
“Nơi đó rất nhiều người bị nhốt, ai cũng rất thú vị. Có một thánh đồ hệ thực vật, lúc không có thủ vệ, sẽ dùng dị năng tạo ra mấy bông hoa từ lan can leo lên. Cô bé ở phòng đối diện sẽ thò tay ra chạm vào mấy bông hoa đó.”
“Có mấy lần, cậu ta cũng đem hoa đến cửa phòng của anh, nhưng khi đó tính tình của anh thật sự không tốt, nên không có phản ứng lại.”
Cậu ấy còn hay kể mấy câu chuyện rất thú vị, cứ như vậy Diệp Bùi Thiên kể cho Sở Thiên Tầm nghe những câu chuyện của mình khi còn ở trong này, cũng không phải chỉ có lòng người lạnh băng.
“Còn có một thiếu niên, mắt không nhìn thấy, nhưng có dị năng rất đặc biệt, trong phạm vi cho phép có thể cảm nhận được hoạt động của những người khác. Nếu mấy kẻ canh giữ đến gần, sẽ nói cho bọn anh biết.”
“Sau này, anh nghe nói bọn họ chạy thoát, cũng không biết hiện tại còn sống hay đã chết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT