Hơn mười vị thánh đồ cùng người thường sinh mệnh vĩnh viễn lưu lại nơi này.
Không có thời gian bi thương, thậm chí không kịp thu dọn thi thể của họ, mọi người nhanh chóng thu thập mọi thứ, dùng tánh mạng đổi lấy lương thực, mang về Xuân thành.
Lâm Thắng đã chết, Sở Thiên Tầm bị thương không nhẹ. Trải qua trị liệu, nằm ở trên giường hơn nửa tháng.
Thời điểm quá mức bận rộn, mọi người giống nhau một khi nhàn rỗi sẽ ở trên giường nằm cả nửa tháng trời, đêm khuya những tâm tư không tránh được dần dần ăn mòn bởi thời gian.
Có đôi khi vào ban đêm, nhìn trăng treo trên bầu trời tối đen, Sở Thiên Tầm sẽ nhớ tới cảnh ngắn trăng trong sa mạc.
Có lẽ là bởi vì Diệp Bùi Thiên sợ tối, cửa sổ mỗi một căn phòng trong lâu đài đều đặc biệt lớn, có thể thấy rõ ràng những ánh sao đêm trong sa mạc rộng lớn ấy.
Không biết người kia giờ phút này đang làm gì, Sở Thiên Tầm thường xuyên nhịn không được nghĩ như vậy, có phải hay không vẫn thức trắng đêm, ngồi trong căn phòng nhỏ hẹp, nương ngọn đèn dầu mà đọc sách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT