Chạng vạng, Lâm Bảo Chi phải về nhà, trước khi đi hỏi: “Tương, con có về nhà ở không?”

Dư Tương suy nghĩ: “Ngày mai con phải cùng chị trong viện đi thư viện, đi từ nhà chúng ta đến đó sẽ không kịp, mấy ngày nữa con sẽ trở về?”

Cô có nhiệm vụ trong người, nếu trở về nhà họ Dư, còn phải tìm cớ qua bên này.

Lâm Bảo Chi không thèm để ý nói: “Cũng được.”

Ở nhà ai cũng là ở.

Dư Tương nói đi thư viện cũng không phải nói dối, sáng ngày hôm sau đã cùng chị hàng xóm đi thư viện, chị hàng xóm tên là Diêu Kiến Phương, là sinh viên chuyên toán bên đại học Bưu Điện, sau khi gặp nhau ở tiệc nướng BBQ của Khương Duệ Quân liền kết bạn đi thư viện làm bài đọc sách.

Diêu Kiến Phương trông không tệ, đối xử với Dư Tương cũng rất tốt, giảng bài cho cô không keo kiệt chút nào, Dư Tương rất nhanh hiểu được vì sao cô ta đối xử tốt với mình như vậy, Diêu Kiến Phương thích Bùi Thừa Hãn, đương nhiên muốn lấy lòng em họ của Bùi Thừa Hãn, chẳng qua phần yêu thích này, c.h.ế.t không bệnh tật.

Trong nguyên tác, Diêu Kiến Phương và Bùi Thừa Hãn quen nhau, nhưng vẫn luôn không định được hôn sự, sau đó Diêu Kiến Phương phát hiện trong lòng Bùi Thừa Hãn có người khác, lựa chọn phóng khoáng buông tay, là người mà lúc trước Dư Tương vừa thưởng thức lại tiếc hận, bây giờ cô xuất phát từ ý đồ riêng ngăn cản Diêu Kiến Phương dẫm vào cái hố bự Bùi Thừa Hãn này.

Nhưng Diêu Kiến Phương không hề cảm nhận được gì cả.

DTV

Trên đường ra khỏi thư viện, Dư Tương cố gắng tìm một chủ đề để nói.

“Chị Phương, chị giỏi toán thật đó! Với bằng tốt nghiệp của chị, chị chắc chắn có thể tìm được một công việc không tệ, chị muốn tìm đối tượng dạng nào nhỉ? Có phải muốn đối tượng có bằng cấp cao hơn hay không, như vậy mới có thể nói chuyện hợp ý.”

Diêu Kiến Phương có chút bất đắc dĩ, em họ của người ta dường như không biết suy nghĩ của cô ta, giọng cô ta mang đầy khát khao nói: “Chị thích quân tử nhẹ nhàng, tính cách phải tốt, bằng cấp linh tinh không sao cả.”

Dư Tương không giỏi khuyên nhủ người khác, đau đầu nói: “Nhìn người thì đừng nên nhìn vẻ bề ngoài, trông thì nhẹ nhàng quân tử, thật ra chính là một con sói đói, em đã từng gặp một người như vậy ở dưới quê, trông thì rất đẹp, nhưng trên thực tế, trong khi bám lấy một vị hôn thê ở trên thành phố, hắn còn kết hôn với con gái của bí thư trong thôn, lừa gạt hai người con gái, thật ra điều hắn thích nhất chính là cùng đi chen hàng, tham lam thiếu thốn, vô cùng đáng ghét!”

Diêu Kiến Phương tò mò hỏi: “Sao em biết rõ như vậy?”

“Bởi vì sau khi bị bại lộ, hắn bị cha vợ đuổi đánh, hắn đáng giận đáng chết, lãng phí thanh xuân của hai người con gái.”

Diêu Kiến Phương thở dài: “Không thể một gậy đánh chết, chị chắc chắn sẽ không thích người như vậy.”

Dư Tương bỏ cuộc.

Diêu Kiến Phương căn bản không để chuyện này ở trong lòng.

Từ thư viện về nhà phải chen chúc trên xe buýt, Dư Tương ngồi trên ghế chọc chọc Trường Phong nói chuyện: “Tôi cảm thấy tôi không thích hợp làm giáo viên tư tưởng, cậu có cảm thấy tôi có thể tác hợp Ninh Miễn với Dư Lộ thành công không?”

Hệ thống Trường Phong dừng một chút an ủi nói: “Không chắc nữa, có một số người đã định sẵn sẽ có một kiếp như vậy, cản cũng cản không được.”

Dư Tương khó hiểu: “Cậu nói như vậy chẳng phải đang tự mâu thuẫn hay sao? Nếu là kiếp số trời đã định sẵn, vậy vì sao còn phải bảo vệ Ninh Miễn chứ? Cho anh ta ứng kiếp không được à?”

Hệ thống Trường Phong nghẹn một chút, nhấn mạnh nói: “Đây là bởi vì có kẻ xâm nhập xuất hiện muốn nghịch thiên sửa mệnh, cho nên mới phải bảo vệ, hơn nữa cô chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thích Ninh Miễn tôi giao cho cô, có lẽ giữa hai người bọn họ sẽ xuất hiện chuyển biến tốt, thậm chí không cần cô tác hợp cũng có thể ở bên nhau.”

“À, nhưng tôi muốn nhập học, cậu để tôi chấp hành nhiệm vụ nhưng không thể trì hoãn việc học được.”

Hệ thống Trường Phong lại không nói lời nào.

Dư Tương chống cằm nhìn về phía cửa sổ: “Mà này, tôi lấy tiêu chuẩn gì để tán Ninh Miễn? Ví dụ như tôi thể hiện rất thích anh ta, làm anh ta động tâm một chút, lại ở bên nhau với người khác, như vậy có tính không?”

Cô rất thích cò kè mặc cả.

Lần này hệ thống Trường Phong trả lại rất nhanh: “Quên đi, nhưng tôi cảm thấy anh ta sẽ không thích cô.”

Dư Tương không có dậm chân vì bị hoài nghi sức hấp dẫn, bình tĩnh hỏi: “Vì sao?”

Hệ thống Trường Phong: “Tôi, tôi không thể nói cho cô, cô chỉ cần thể hiện ra ngoài rằng cô rất thích Ninh Miễn, để anh ta trải qua thất bại lần này.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play