Ầm một tiếng, Dư Lộ vô thức lùi về sau một bước, cô ta không biết Hứa Chấn Uyên sẽ trừng phạt cô ta như thế nào. Từ trước tới nay, anh ta luôn là người tàn nhẫn không lưu tình, cô ta dám đi ngược ý trời, thay đổi số phận để ở bên cạnh anh ta, sau khi tiên quân về trời chắc chắn sẽ không tha cho cô ta.
“Anh anh anh, em…”
Hứa Chấn Uyên xoay khớp cổ, nở nụ cười tà mị: “Những gì em biết anh cũng biết, những gì anh biết chưa chắc em đã biết. Dư Lộ, em đã tới đây nhiều năm rồi, chẳng lẽ không học được điều gì mới à, không hiểu được cái gọi là hiệu ứng bươm bướm sao?”
Dư Lộ trợn to mắt, người trước mắt như đã thay đổi hình dạng, đáy lòng cô ta dâng lên nỗi sợ hãi, rơi vào tình trạng như con chim sợ cành cong.
Hứa Chấn Uyên không cười như vậy, tiên quân cũng không cười như vậy…
“Anh là ai?”
Hứa Chấn Uyên nhướng mày, tùy ý bắt chéo hai chân: “Dù sao cũng không phải là người em muốn tìm.”
Không thể nào!
Không thể nào! Không thể nào! Dư Lộ không nghĩ ra được như thế nào cả. Người mà được tiên quân hạ phàm lịch kiếp đã được chọn lựa từ lâu, anh ấy sẽ chuyển thế thành Hứa Chấn Uyên, trải qua tám điều khổ ở trần gian. Truyền thuyết nói rằng trong lần lịch kiếp này, tiên quân sẽ gặp được định mệnh của mình, thế nên Dư Lộ mới dành hết công sức để cướp đi tất cả những thứ mà cha mình đã chuẩn bị tỉ mỉ cho Lạc Hải Đường, để trở thành Dư Lộ, người có mối quan hệ sâu sắc với Hứa Chấn Uyên.
Nhưng bây giờ cô ta đã tìm lầm người rồi sao? Chẳng lẽ tiên quân không chuyển thế?
Không, tiên quân đã chuyển thế trước, cô ta chậm hơn một thời gian, nhưng lại rất đúng lúc.
Dường như Hứa Chấn Uyên không có kiên nhẫn để đôi co với cô ta, trong lúc Dư Lộ đang mất hồn mất vía, anh ta nói: “Cuộc đời anh dây dưa với không chỉ một người phụ nữ, em không cảm thấy mình đã chọn sai người sao?”
Cái gì?
Dư Lộ ngơ ngác nhìn Hứa Chấn Uyên đi ra ngoài, còn có một người khác có quan hệ với Hứa Chấn Uyên, đó là Dư Tương bỏ chồng bỏ con để về thành phố, nhưng Hứa Chấn Uyên đâu có kết hôn với cô…
Chẳng lẽ đúng là cô ta đã nhận sai người, Lạc Hải Đường không phải do cô em gái dòng chính của cô ta đầu thai, mà là Dư Tương sao?
Nếu Dư Tương biết rõ mọi chuyện, như vậy cô không quấn lấy Hứa Chấn Uyên mà lại kết hôn với Ninh Miễn. Chẳng lẽ Ninh Miễn mới là…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-482.html.]
Sao có thể?
Dư Lộ mãi không thể chấp nhận thông tin ngoài ý muốn này.
DTV
Lúc này, Hứa Chấn Uyên đã đi tới cửa phòng bỗng quay đầu lại nhìn cô ta, nụ cười vẫn tà mị như lúc nãy: “Vì muốn trở thành người con gái định mệnh của tiên quân mà em đã phải trả giá nhiều như vậy, em thật sự cam lòng sao? Nếu em cam lòng thì chúng ta có thể sinh con, dù sao cha mẹ anh cũng sốt ruột.”
Dư Lộ vô thức lùi về sau, nếu Hứa Chấn Uyên không phải là người kia thì sinh con có ích lợi gì chứ?
“Anh biết từ khi nào?”
Hứa Chấn Uyên chỉ vào đầu mình: “Lúc anh bị s.ú.n.g b.ắ.n trúng, não cũng bị ảnh hưởng.”
Anh ta trả lời rất mơ hồ.
Dư Lộ cảnh giác hỏi: “Vậy anh là ai?”
Hứa Chấn Uyên nhún vai: “Anh là Hứa Chấn Uyên mà, từ đầu đến cuối vẫn là vậy.”
Rõ ràng là không phải.
Nhưng Hứa Chấn Uyên không nói gì nữa, sải bước rời đi. Dư Lộ đứng ngơ ngác tại chỗ, sau đó bỗng nhớ tới, anh ta nói cô ta đã làm nhiều như vậy, nhưng trên đời này người giúp cô ta hoàn thành chuyện này chỉ có một… Là linh hồn sót lại của Ma Tôn đã bị tiên quân phong ấn.
Dư Lộ chạy ra ngoài tìm Hứa Chấn Uyên, nhưng anh ta đã thay ca với lính canh để tuần tra, rõ ràng là không có ý định ở nhà.
Mẹ Hứa thấy thế thì chỉ hận sắt không thể thành thép: “Tối mù rồi mà còn để Chấn Uyên ra ngoài, cô làm vợ như vậy thì có tác dụng gì hả?”
Nhà họ Dư đã bỏ rơi Dư Lộ, mà Dư Lộ lại phải sống nương tựa Hứa Chấn Uyên, thế nên mẹ Hứa không còn sự tôn trọng nào dành cho đứa con dâu thành thị này nữa.
Nơi đóng quân cách trung tâm Yến Thành một quãng đường rất xa, Dư Lộ mất hai ngày mới biết được tung tích của Dư Tương và Ninh Miễn. Cô ta đi theo họ tới bệnh viện, hạ quyết tâm phải xác nhận thân phận của Dư Tương, vì sợ bị lộ nên phải trốn tránh.
Dư Lộ nhìn không ra điểm giống nhau giữa Dư Tương và cô em gái dòng chính kia của cô ta. Nhưng nếu không phải, thì làm sao cô có thể thoát khỏi số mệnh đã định mà sống hòa thuận hạnh phúc với Ninh Miễn được?
Ngay sau đó, cô ta nhìn thấy Ninh Miễn và Dư Tương sánh vai nhau đi vào trong bệnh viện. Từ đáy lòng, Dư Lộ không nghĩ Ninh Miễn là tiên quân, nhưng Ninh Miễn, người đáng ra phải thích cô ta, lại không có biểu hiện nào là có tình cảm với cô ta cả, trái lại còn rất vô cảm, nhìn thế nào cũng thấy không đúng. Nhưng khi nhìn bóng dáng của Ninh Miễn, Dư Lộ không thể chắc chắn được.