Người lấy m.á.u không nhiều lắm, nhãn trên mẫu m.á.u còn chưa kịp điền, Dư Lộ đổi rất thuận lợi.
Kết quả kiểm tra ra đương nhiên là Dư Lộ mang thai, mà thai phụ kia hôn mê nằm trên giường, người trong nhà đều vây quanh cô ấy, cũng không ai nhớ tới chuyện đi lấy báo cáo kiểm tra, tất nhiên cũng không biết chuyện đổi mẫu máu.
Có m.á.u của Dư Lộ, Trường Phong có thể tạm thời cắt đứt liên hệ của Dư Lộ và vòng bạc, khi mọi người chen chúc lên xe, khỉ ốm liền lấy đi chiếc vòng bạc.
"Trường Phong, tiếp theo phải làm gì?"
Trường Phong thận trọng trả lời: "Tôi có thể xóa bỏ liên hệ của Dư Lộ và vòng bạc, phong ấn nhẫn không gian, biến nó thành thứ vô dụng, hoặc là cô có thể khiến vòng bạc nhận cô làm chủ, như vậy thì cô liền có thể thu được một nhẫn không gian."
Dư Tương không có hứng thú với món đồ người khác đã từng dùng qua: "Phong ấn đi."
Trường Phong có chút kinh ngạc: "Tôi còn nghĩ rằng cô rất tham lam đó."
"Hơ hơ, cậu chưa từng nghe thấy một câu là quân tử ái tài thủ chi hữu đạo* à, tôi vẫn chưa đủ quân tử sao?"
(*) Quân tử ái tài thủ chi hữu đạo: Người quân tử coi trọng của cải nhưng không thể tùy tiện nhận của cải khi chưa biết được nguồn gốc và mục đích của nó.
Trường Phong nịnh hót nói: "Đúng đúng đúng, cô là người quân tử nhất mà tôi từng thấy."
Dư Tương lười biếng hỏi: "Trường Phong, nếu sau này có người lấy đi mặt dây chuyền này, thì có phải cũng có thể cắt đứt liên hệ của chúng ta không?"
Trường Phong: "Không thể! Tôi không giống với cái vòng bạc cấp thấp này, bản thể của tôi không phải mặt dây chuyền."
Dư Tương bĩu môi: "Tôi chỉ là thuận miệng hỏi thôi, cậu kích động như vậy làm gì?"
Trường Phong do dự nói: "... Tôi sợ là không phải cô chỉ thuận miệng hỏi."
Dư Tương để vòng tay vào trong túi áo, sau đó bị Trường Phong lấy đi, rất nhanh đã quay trở về, Dư Tương không biết có phải là ảo giác hay không, cứ luôn cảm thấy chiếc vòng bạc đã nhẹ hơn một chút so với vừa rồi.
"Như vậy là được rồi à? Tôi không hy vọng tương lai lại có người cầm vòng bạc xem như bảo bối đâu, đến lúc đó có ảnh hưởng gì tới Ninh Miễn, tôi cũng không kiểm soát được đâu."
Trường Phong vô cùng chắc chắn: "Sẽ không đâu, tôi có thể lấy tánh mạng ra đảm bảo."
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-386.html.]
Dư Tương liền yên tâm, vừa ra khỏi nhà ga xe lửa liền thấy một người đang đứng cách đó không xa, rất quen mắt.
"Sao anh chưa đi? Vừa nãy tại sao không đi theo vào?"
Lúc đến là Ninh Miễn đưa cô, có điều cô không ngờ tới anh vẫn còn ở đây đến tận bây giờ! Vẫn chưa đi.
Ninh Miễn khẽ nhún vai, thẳng thắn nói: "Anh vốn đã định đi rồi, sau đó lại nghĩ, vẫn nên ở đây chờ em."
Anh vốn dĩ muốn đi theo vào, nhưng mà Dư Tương không mở miệng, nên liền thức thời không đi theo.
Dư Tương nói đùa: "Làm sao, nếu vừa rồi em không đi ra, hoặc là ngồi trên xe lửa chạy đi, vậy chẳng phải là anh có đuổi theo cũng không kịp à?"
Trái tim Ninh Miễn thắt lại, nghiến răng nói: "Vậy thì đúng là anh nên đi theo."
Anh không dám nghĩ, nếu nhân cơ hội chạy trốn, thì anh sẽ làm thế nào? Trái tim của cô gái này không có định tính, anh thậm chí còn bắt đầu cảm thấy sợ.
Dư Tương thấy sắc mặt của anh không tốt, liền lui ra phía sau một bước: "Này, em vất vả lắm mới thi đậu đại học nên sẽ không tùy tiện từ bỏ, huống hồ bây giờ em đã đứng ở trước mặt anh rồi, nhanh trở về nhé?"
"... Được."
Hai người sóng vai đi lấy xe đạp, Ninh Miễn thừa dịp hỏi một câu: "Khỉ ốm giúp em làm việc xong rồi sao?"
Cô không quen biết nhân sĩ giang hồ gì, kỹ năng thần không biết quỷ không hay của khỉ ốm cần có bản lĩnh thật sự, cô không làm được, liền đến tìm người có thể tin tưởng, tùy tiện tìm cớ hỏi Ninh Miễn, vậy mà anh thật sự tìm được.
Hai người trở về nhà, Dư Tương rửa sạch quả táo rồi chậm rãi gặm, lại có chút do dự.
"Anh nói xem, chúng ta biết rõ chuyện khám thai của Dư Lộ có vấn đề, nhưng lại không nói với Hứa Chấn Uyên, có phải là không quá phúc hậu không?"
Đương nhiên, lúc trước đi bệnh viện kiểm tra, Dư Tương giả làm y tế cũng có người giúp đỡ, cô cũng không gạt Ninh Miễn, có anh giúp đỡ mới có đủ thuận lợi.
Tâm trạng của Ninh Miễn tốt hơn một chút, xoa xoa chân mày nghiêm túc nói: "Lúc ấy anh ta cũng đã biết Dư Lộ là dạng người gì, còn lựa chọn tiếp tục ở bên cô ta, vậy thì có biết chân tướng của chuyện khám thai hay không cũng không có gì khác biệt nhỉ?"
"Được rồi."
Bọn họ đều có thể nhìn ra được, Hứa Chấn Uyên không thật sự muốn ly hôn, lúc ấy nói ly hôn chỉ là thủ đoạn để uy h.i.ế.p Dư Lộ mà thôi, anh ta nghĩ như thế nào, Dư Tương đại khái có thể hiểu một chút, cái gọi là trong nguyên văn kia, nguyên thân làm chuyện xấu, cũng là sau khi nguyên thân đề nghị ly hôn, Hứa Chấn Uyên mới đồng ý, hẳn là anh ta là tự chuốc xui xẻo? Cho dù Dư Lộ là con người như thế nào thì cũng sẽ chấp nhận cuộc hôn nhân này?