Dư Lộ cụp mắt cắn môi. Lúc ấy sau khi kẹo sữa nhập khẩu tan ra, cô ta đã nhổ nó ra nhưng vì căng thẳng nên không chú ý đến việc viên kẹo sữa kia đã nhổ đi đâu, càng không ngờ rằng Dư Tương sẽ báo cảnh sát cả việc này.

"Tôi không biết, là Dư Tương đổi kẹo sữa cố ý hãm hại tôi!"

Cảnh sát cười lạnh, tiếp tục gõ gõ bàn: "Cô không nhận tội cũng chẳng sao, nhưng có một thứ gọi là dấu vân tay. Bây giờ lọ thủy tinh chứa kem dưỡng trắng da, kẹo đường và giấy gói kẹo đều đã được đưa đi giám định dấu vết cả rồi. Nếu trên những thứ đó có dấu vân tay của cô thì phải đổi cách nói khác mới được."

Vẻ mặt Dư Lộ cứng đờ, cố gắng hết sức giữ bình tĩnh.

Bên ngoài, Dư Tương nhún nhún vai. Xem ra Dư Lộ thật sự không phải người xuyên tới từ tương lai, vì cô ta không biết chuyện dấu vân tay này.

Ninh Miễn và Hứa Chấn Uyên cũng biết rõ tiến triển của vụ án và lời khai. Mặc dù vẻ mặt Hứa Chấn Uyên vẫn không thay đổi nhưng đã trở nên cực kỳ u ám. Anh ta không nói năng gì, chỉ đứng một chỗ như bức tượng.

Còn Ninh Miễn thì lại nhíu mày. Sự độc ác của Dư Lộ đã vượt ra ngoài sức tưởng tượng của anh, nhưng cố tình cô ta lại là em gái của Dư Tương. Anh muốn nghiêm túc truy cứu trách nhiệm thì Dư Lộ sẽ làm mất mặt người nhà họ Dư và bao nhiêu người nữa đây?

Nếu bọn họ truy cứu thật thì những người đó có trách cứ Dư Tương không?

Dư Tương cảm thấy kỳ cục chọt chọt anh: "Anh nghĩ cái gì đấy?"

"Không có gì."

Trước mắt còn chưa có chứng cứ xác thực, mọi chuyện còn phải chờ kết quả giám định dấu vết đã rồi mới có thể điều tra tiếp được. Cục cảnh sát cũng không có quyền tiếp tục giam giữ Dư Lộ nên sau khi kết thúc thẩm vấn, bọn họ chỉ có thể thả cô ta ra, còn dặn Dư Lộ không thể rời khỏi Yến Thành.

Người còn chưa đi, Dư Kiến Kỳ đã nghe nói chuyện Dư Lộ bị cục cảnh sát tra hỏi nên vội vàng chạy tới.

"Nếu không phải Dư Uy nói cho cha thì đến bây giờ cha vẫn chưa biết chuyện này đâu. Sao con không nói với cha một tiếng? Rốt cuộc là ai làm Lộ Lộ bị liên lụy vậy?"

Dư Kiến Kỳ lo lắng Dư Lộ bị tình thế của cục cảnh sát dọa sợ. Từ tận đáy lòng ông vẫn luôn cảm thấy Dư Lộ không thể nào phạm tội được.

Hứa Chấn Uyên không đáp lại bất cứ điều gì.

Dư Tương khoanh tay trước ngực: "Đồng chí Dư, con gái cha còn đứng đây này, cha không hỏi một câu xem sao à?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-378.html.]

Lúc này Dư Kiến Kỳ mới để ý đến đứa con gái còn lại và hai đứa con rể cũng đang ở cục cảnh sát. Ông nhíu mày, ngay sau đó lại hỏi với vẻ không thể tin nổi: "Dư Tương, chẳng lẽ là con..."

Nào có ai lại báo cảnh sát bắt chính em gái ruột của mình chứ

DTV

"Chính là con."

Dư Kiến Kỳ nhíu mày: "Đúng là càn quấy! Lộ Lộ làm sao vậy? Các con lại có mâu thuẫn gì? Nó là em gái ruột của con đấy!"

Có chuyện gì mà lại làm ầm ĩ đến cả cục cảnh sát chứ?

Dư Tương nghĩ nghĩ rồi nói: "Chúng ta cá cược đi. Nếu Dư Lộ thật sự làm chuyện xấu nhằm vào con thì con hư tại cha, đồng chí Dư tự nhận lỗi từ chức về nhà trồng trọt đi nhé, thế nào?"



Dư Kiến Kỳ đã từng chịu thiệt bởi phép khích tướng của Dư Tương, lời đồng ý đến bên miệng thiếu chút nữa nói ra luôn.

“Cha đi xem thử vì sao Dư Lộ lại bị triệu tập!”

Chỉ là, thời điểm công an thật sự nói nội dung vụ án ra cho Dư Kiến Kỳ nghe, phản ứng đầu tiên của ông là liệu có phải là nghĩ sai rồi hay không?

“Đồng chí, tôi, con gái của tôi sẽ không như vậy, bình thường nó chính là đứa hiểu chuyện nhất.”

Cũng không biết tại sao, lời này vừa nói ra, bản thân Dư Kiến Kỳ cũng không quá có tự tin, tay chân ông lạnh ngắt nắm lấy một xấp biên bản thẩm vấn kia, tầm mắt bắt đầu hoa hoa, nhìn không quá rõ ràng những hàng chữ trong đó, những hàng chữ đó phảng phất như là vật sống, chui vào trong đầu ông, đều đều mà lặp đi lặp lại.

“Đồng chí, căn cứ vào bản thẩm vấn của chúng tôi, con gái ông có mối hiềm nghi rất lớn.”

Chỉ là người bố trí thật sự quá khôn khéo.

Nếu ban đầu thuốc trong lọ thủy tinh không bị dính những mảnh gỗ nhỏ chứa mỹ phẩm dưỡng da, có lẽ sẽ không nháo ra một loạt những chuyện khách hàng bị hư mặt, nhưng nếu nói Dư Lộ không biết trong lọ có thuốc, cũng không khỏi quá gượng ép, còn có cả chuyện khóc lóc kể lể với Lâm Táp nữa.

Hơn nữa, Dư Lộ còn xuất hiện ở bữa tiệc, sự trùng hợp này quá rõ ràng, phảng phất như là cố ý gia nhập vào với bọn họ.

Tất cả những lý do cho sự xuất hiện của Dư Lộ trông có vẻ hợp tình hợp lý, không dễ phát hiện ra một chút nào, nhưng cô ta lại đúng lúc là điểm mấu chốt nhất kia, không có cô ta, những việc này đều là năm bè bảy mảng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play