Kỳ Thao đặt dưa hấu đã chọn bên cạnh dưa hấu Ninh Miễn chọn, nhưng không biết là có phải do đặt không vững hay không mùa dưa hấu lăn sang bên cạnh, khiến quả dưa hấu Ninh Miễn chọn rơi xuống, quả kia của Kỳ Thao cũng rơi xuống đất.
“Ôi ——”
“Này, tại sao lại rơi vậy?”
Cả hai quả dưa hấu rơi xuống đất đều vỡ ra, vừa vặn có thể thấy rõ ràng màu sắc bên trong, một quả màu hồng nhạt, một quả là dưa hấu cát đỏ hồng.
Cái nào tốt cái nào không tốt, liếc mắt một lần liền biết.
Người bán dưa hấu phản ứng đầu tiên, nhíu mày yêu cầu: “Đây là các cậu tự mình phá hỏng, các cậu phải mua đấy nhé.”
Kỳ Thao liên tục giải thích: “Tôi không biết để thế sẽ rơi, hai quả dưa này tôi bỏ tiền ra mua vậy.”
Vẻ mặt Ninh Miễn không thay đổi, cười nói: “Làm sao có thể? Dù gì về nhà đều phải mở ra ăn cả, bây giờ về nhà đỡ phải lấy d.a.o bổ.”
“Thế không được, là tôi làm hỏng dưa hấu mà ——”
Kỳ Thao vẫn vô cùng băn khoăn, mẹ Kỳ đã trực tiếp trả tiền.
Dư Tương nhặt những phần có thể ăn được lên, cười hì hì nói: “Em thích ăn dưa hấu chưa chín, rất nhiều nước, Kỳ Thao đại ca, các anh đừng cãi nhau nữa, để Ninh Miễn trả tiền đi, bằng không chúng ta đều đứng ở đây chịu đựng muỗi đốt đấy.”
Kỳ Thao nghe xong ánh mắt lóe lên, cuối cùng không nói gì nữa, xem như cam chịu.
Người bán dưa thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần có người đứng ra nhận sổ sách là được, anh ta từ nông thôn lên trong thành bán dưa hấu, cũng không muốn lỗ vốn đâu.
Ninh Miễn lấy tiền ra, cùng với một quả dưa hấu khác đã chọn, ước chừng cân nặng để trả tiền, mẹ con Kỳ Thao cũng mua một quả dưa hỏng và một quả nguyên vẹn.
Trên đường trở về.
Mẹ Kỳ vô cùng áy náy: “Nếu không thì đổi quả dưa hấu này cho các con đi, Kỳ Thao rất xúc động, các con cũng đừng để ý.”
“Bác gái, không sao cả, dưa hấu này ăn giống nhau hết, Kỳ Thao đại ca cũng không cố tình mà.”
Hai người đàn ông cũng không nói chuyện, Ninh Miễn ra vẻ tự nhiên, ôm dưa hấu đi đằng sau Dư Tương, nghe hai người phụ nữ hàn huyên, ngẫu nhiên nói chuyện phiếm với Kỳ Thao phía đối diện, vẻ mặt thoải mái.
Đi đến cửa nhà mình, hai bên tách ra, Dư Tương và Ninh Miễn lên lầu, đột nhiên im lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-358.html.]
Dư Tương có chút vui sướng khi người khác gặp họa hỏi: “Thế nào, dưa hấu này có cần chính anh tự mình giải quyết không?”
Khóe miệng Ninh Miễn vẫn lộ ra ý cười như cũ, bình tĩnh tự nhiên nói: “Không phải em thích thứ —— anh mua sao?”
“Em cũng không thể nói anh chọn dưa hấu không tốt mà, em nhớ kỹ rằng hai người chúng ta trong cùng một trận doanh đấy.”
“Ừm, vậy cũng tốt, buổi tối chúng ta ăn một nửa, sáng mai lại chịu một chút, có thể giải quyết xong.”
Dư Tương không có ý kiến gì, chỉ ôm một quả dưa hấu hoàn hảo không tổn hao gì lên, kiểm tra không có vết côn trùng cắn, đem cất vào chỗ râm mát, uyển chuyển nói: “Em cảm thấy tốt nhất vẫn nên bỏ quả dưa này ra ngoài một thời gian, cho đến khi dưa hấu chín thì lại ăn, nó càng đáng giá hơn.”
Kỳ thật sợ rằng không quen với việc này.
Ninh Miễn dường như không nhận thấy đang trào phúng chính mình, chỉ cầm một quả dưa hấu chín tới trong phòng bếp cắt ra, sau khi đi dạo không thể không ăn dưa hấu rồi mới đi ngủ.
Dưa hấu không chịu thua kém, không cô phụ lời nói của Dư Tương, rất nhiều nước, nửa đêm liên tiếp rời giường.
Dư Tương đi trước, lúc đi ra mơ mơ màng màng thiếu chút nữa thì đụng phải khung cửa, Ninh Miễn tay nhanh mắt lẹ, nhanh chóng phi tới kéo người vào trong lòng, nhỏ giọng nói thầm: “Bây giờ anh bắt đầu đặc biệt chán ghét người này rồi.”
“Hả? Chán ghét ai? Em sao?”
Ninh Miễn cúi đầu hôn lên trán cô: “Đương nhiên không phải.”
“Đùa giỡn lưu manh…”
“Cô bé ngốc, đi ngủ đi.”
Dư Tương đẩy anh ra, một đầu ngã xuống giường, cũng bắt đầu oán hận, vì không lãng phí quả dưa hấu kia, thật sự phải trả giá nhiều lắm.
Thời điểm Ninh Miễn đi ra khỏi nhà vệ sinh, Dư Tương đã tiến vào mộng đẹp một lần nữa, anh nằm lên giường, xoay người ôm cô, chờ cô theo thói quen dựa sát lại, hai người ôm nhau ngủ thiếp đi.
Anh sủng Dư Tương, cho dù cô nói thích hay không thích, đều do cô tùy ý, anh có thể cam tâm tình nguyện chờ đợi, nhưng tuyệt đối không cho phép có người mơ ước vợ anh.
DTV
Kỳ Thao? Kỳ Thao đại ca? Tính là cái gì chứ?
…
Đề nghị của Dư Tương và Kỳ Thao rất nhanh đã được lãnh đạo cửa hàng bách hóa cùng tổ trưởng nhà máy Trương Phi tán thành, hai nhà liên hợp trả tiền cho một thông báo trên đài phát thanh, hoạt động này được phân loại là sự kiện không thường xuyên trong mùa giảm giá, nhưng điều kiện bổ sung được đưa ra là khách hàng trả lại sản phẩm cần nói rõ đã mua vào ngày nào, sau đó thẩm tra đối chiếu với sổ sách bán hàng, rất nhanh sau đó, hơn một trăm sản phẩm kem dưỡng làm trắng da thì đến gần chín mươi món được trả về, mà kem bảo vệ da trả về mười bảy món, tám món còn lại chẳng biết đi đâu.