Dư Tương không để ý đến cậu ta, từ lúc ban đầu thế giới này đã không giống với nguyên văn rồi, Trường Phong nghĩ muốn ngăn cản Dư Lộ hành động thay đổi thế giới, bản thân đó chính là một sự thay đổi, bởi vì nó tồn tại chính là thay đổi.
Nhưng cô tạm thời không có ý định nhắc nhở, đối mặt với phần thường hào phóng của nhiệm vụ, cô sẽ không chọc thủng chút mặt mũi này.
Hai ngày nữa qua đi, Dư Tương chú ý thấy Dư Lộ lại giả dạng, lấy ra một túi lương thực khác, tính toán sổ sách một chút, mỗi ngày có mấy chục khối tiền vào sổ sách, nửa năm có thể mua một cái sân không tồi ở Yến Thành, chờ vài thập niên sau, tuyệt đối tấc đất tấc vàng.
Trường Phong có chút sốt ruột: “Cô tính khi nào thì ra tay?”
Dư Tương nhai kẹo trong miệng, tùy ý nói: “Cậu gấp gáp như vậy làm gì? Cũng sắp rồi.”
Cô theo dõi Dư Lộ cũng phải thật cẩn thận, Trường Phong cho cô một cái chướng mắt phù, cô dùng nó để trông như một người con gái xa lạ bình thường nhìn từ bên ngoài, tiết kiệm được công sức thay đổi trang phục, những thời gian mỗi ngày ra ngoài có hạn, còn phải tìm một lý do hợp lý để lừa gạt Ninh Miễn, vì điểm nhỏ này nên nếu làm ầm ĩ, trực tiếp ra tay sẽ không có lời, căn bản không thể tính kế Dư Lộ được.
Lần thứ tư, Dư Lộ dần dần mở rộng các chuyến hàng của mình, cô ta đều tìm đến những người khác nhau để hợp tác, lúc này đây, đã đến lúc đổi thân phận, lúa mạch ở nông thôn đã được thu hoạch một phần, cô ta có lý do hoàn mỹ để chứng thực nguồn cung cấp của thật nhiều lúa mạch đó đến từ đâu.
DTV
Lần này, Dư Lộ trực tiếp đem mười hai túi lúa mạch đặt ở trong sân thuê tạm thời, địa điểm mỗi lần bọn họ giao dịch đều không giống nhau, người mua hàng căn bản không biết rốt cuộc cô ta có lai lịch gì, mười hai túi lúa mạch, không ai có thể ăn hết toàn bộ, ba nhà buôn cùng nhau đến.
“Hàng đâu?”
Bọn họ đều đạp xe ba bánh, trên xe bày một ít cỏ tươi để che giấu, miễn cho người khác nhìn ra điểm dị thường.
Dư Lộ đẩy cửa ra cho bọn họ xem hàng, ba người giật mình không thôi, hoàn toàn không hiểu từng này lúa mạch vận chuyển đến như thế nào? Sẽ không phải là ăn trộm ở nông thôn đấy chứ? Cũng không hề nghe nói lúa mạch nhà ai bị người ta ăn trộm mất mà!
“Cân đi.”
Dư Lộ nhàn rỗi không có việc gì để làm, đặt cỏ dại lên miệng túi.
Ba người đều yêu cầu kiểm tra hàng hóa trước, Vương Xung mở một túi ra trước, nhìn thấy trong miệng túi đều là cỏ dại, muốn lấy khỏi ném ra ngoài, từng này cỏ dại đều vô nghĩa, sau khi nắm xuống vẫn là cỏ dại màu xanh, anh ta buồn bực không thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-324.html.]
“Tại sao đều là cây cỏ vậy?”
Dư Lộ lơ đễnh: “Tôi để lại một chút.”
Giao dịch thuận tiện, nhanh chóng.
“Không phải, đây đều là cây cỏ!”
Vương Xung trực tiếp nhấc túi lên và đổ ra ngoài, tất cả đều là cỏ dại.
Dư Lộ không thể tin được nhìn về phía đống cỏ dại này, sắc mặt trắng bệch: “Không thể nào!”
Lúa mạch trong túi là do chính mắt cô ta bỏ vào, tại sao có thể biến thành cỏ dại được? Chẳng lẽ là ——
Ba người Vương Xung mở mười một chiếc túi còn lại đổ ra ngoài, không có gì bất ngờ xảy ra, tất cả đều là cỏ dại, bọn họ lập tức nổi giận, đồng thời nghĩ rằng, người này có phải đang câu cá hay không, vài lần trước đều vì dụ bọn họ mắc câu cả, có phải bên ngoài đang có công an hay không?
“Tiện nhân! Lão tử tin tưởng cô mới làm ăn với cô, cô lại dám lừa tôi!”
Vương Xung nói xong thì chuẩn bị ra tay đánh người, Dư Lộ đương nhiên không dám liều mạng với ba người đàn ông, dưới tình thế cấp bách đã lấy thuốc bột chuẩn bị từ lâu ra, ba người hít vào miệng, nhất thời cả người mềm nhũn, té xỉu trên mặt đất.
Dư Lộ kinh hoàng nhìn thấy đống lúa mạch biến thành cỏ dại này, lúc trước cô ta bán từng túi một, lần này muốn mau chóng ra tay đỡ gặp phiền phức, nhưng lúa mạch lại biến thành cỏ dại, có phải là thiên đạo cảnh cáo không?
Cô ta là người dị thế, không gian giới tử cũng là vật dị thế, thiên đạo không đồng ý cho mấy thứ này xuất hiện tại thế giới ở đây…
Dư Lộ nhớ tới vận mệnh gian khổ đủ đường của Hứa Chấn Uyên, chẳng lẽ cô ta phải bên cạnh anh ta, nhiều lần trải qua gian khó sao?
Trong lòng cô ta hiện lên ý niệm hỗn loạn, không dám nán lại trong sân nữa, tìm được chiếc xe đạp đứng ở góc sáng sủa, đạp xe về nhà.