Phó thị lang lúc này rất hận bản thân không có năng lực gì, đồng thời trong lòng lại nảy sinh ra dự cảm không tốt. Đây thực sự chỉ là một giấc mơ sao? Hay nói cách khác, không có sự chăm sóc của ngài ấy, vài năm sau con gái thật sự sẽ phải sống một cuộc sống như vậy?
Trước mắt, sau khi con gái uống thuốc xong, Tam tẩu đã nói chuyện của hồi môn với nàng. Ngài ấy thấy con gái ngây ngô gật đầu liên tục, nói mặc cho các trưởng bối làm chủ. Khi nói đến một nửa, người lại mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi. Có lẽ là do thái độ của cháu gái rất tốt, Phó thị lang thấy Tam tẩu hài lòng rời khỏi phòng ngủ. Ngài ấy vốn định nhìn lại con gái xem như thế nào, ai ngờ đôi mắt con gái vốn đang nhắm lại đột nhiên mở ra, nghiêng người ở bên cửa sổ cho tay vào họng để nôn.
Nhìn nàng cố gắng nôn ra nước thuốc mà không phát ra tiếng, Phó thị lang đột nhiên hiểu được, rất nhiều chuyện con gái không phải là không biết, chẳng qua là trong tình huống hiện tại, nàng chỉ có thể làm bộ hồ đồ mới có thể miễn cưỡng bảo vệ được mình. Càng hiểu rõ những điều này, ngài ấy lại càng đau lòng. Nữ nhi luôn được ngài ấy nâng như trứng hứng như hoa trong lòng bàn tay từ bé, chưa từng phải chịu khổ như vậy bao giờ.
Mới đó mà cảnh trong giấc mơ đã tới đêm khuya, bên ngoài giăng đèn kết hoa, không khí vui vẻ, xem ra là ăn Tết âm lịch. Nha đầu bà tử canh giữ lúc này đều đã ra khỏi phủ, hạ nhân ở lại trong phủ trông coi thì trong lòng cũng không tập trung, phần nhiều là tụ tập một chỗ đánh bạc uống rượu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT